Lăng Ngạo cùng Tô Dục, ngoài ra còn thêm mấy chục ám vệ bảo hộ, cuối cùng lên đường về thăm viếng cha ruột.
Nói thật khi nhìn thấy nơi Tô Mộ Dung ở, y không thể không nói Tô Mộ Dung là một người rất biết cách sống. Nơi này có dòng suối chảy quanh núi, thác nước đổ xuống trong vắt, lòng sông cá lượn bơi. Khu rừng yến oanh hót vang, cầm điểu đông đúc.
Nơi này cũng như một thế ngoại đào viên. Người sinh sống ở đây, không nói thành tiên, cũng cách thành tiên không xa.
Lăng Ngạo chậc chậc hai tiếng, cảm khái a. Ngươi nói người sinh sống ở đây nhưng trong đầu chỉ toàn suy nghĩ phải báo thù thế nào, có phải là đã có lỗi với nơi như tiên cảnh này không.
“Ca, lúc này có lẽ cha đang nghỉ ngơi, đến phòng ta nghỉ một lát trước đi.” Tô Dục kéo Lăng Ngạo vào trong gian nhà gỗ của mình.
Lăng Ngạo nhìn quanh, gian phòng này rất đơn giản. Lúc đầu khi y mới xuyên vào thân thể này, trong gian phòng của Tô Tử Trúc, cũng cảm thấy đơn giản, hiện tại nhìn gian phòng của Tô Dục, càng đơn giản hơn. Một chiếc giường, một cái bàn, một cái ghế, một cái tủ, hết rồi.
“Dục nhi, ta ra ngoài, ngươi dọn dẹp một chút đi.” Đã lâu không có người ở, bụi đóng cả lớp.
“Được.” Lăng Ngạo nói xong bưng ghế ra ngoài, Tô Dục cầm khăn ra, lau cái ghế cho y trước, rồi mới thu dọn gian phòng.
Lăng Ngạo nhắm mắt hưởng thụ, nếu muốn ẩn cư, nơi này là chỗ thích hợp. Từ ba ngày trước, Tô Dục và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ai-chi-tuong-sung/1350095/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.