Dưới ngàn dặn vạn dò lải nhải tận tình khuyên can của Lăng Ngạo, Tô Dục bị kéo theo cùng tới chỗ tam vương gia mừng năm mới. Vừa mở cửa đã bị dọa nhảy dựng, tổng quản tam vương phủ ăn mặc phúc hậu, cong người đứng nơi đó chờ.
Vừa thấy Lăng Ngạo mở cửa, lập tức trưng ra bộ mặt nịnh nọt lấy lòng cười nói: “Vương gia lệnh nô tài đến đón Tô công tử, Tô công tử xin mời qua bên này.” Tổng quản vương phủ khi ở trước mặt người bình thường thì nghênh ngang hống hách, nhưng dù sao vương gia sủng người này sủng tận trời, hắn dù có quyền lớn hơn nữa cũng chỉ là một nô tài, vẫn còn có mắt nhìn.
“Cực nhọc rồi.” Lăng Ngạo theo sự dẫn dắt của tổng quản, đi lên một chiếc xe ngựa hoa lệ, Tô Dục khó chịu ngồi cạnh y. Trong xe có đồ ăn đồ uống, Lăng Ngạo cũng không khách khí, tách nhân hạt dẻ, đặt vào tay Tô Dục. “Ăn đi, rất ngon đó.”
Tên kiệm lời Tô Dục đỏ mặt, mắt cũng đỏ, Lăng Ngạo rờ đầu hắn nhẹ giọng nói: “Hài tử đáng thương, không có ai thương yêu.”
Nói xong lại đi tách thêm.
Xe lay lắt cuối cùng cũng tới được vương phủ, Tô Dục xuống trước, vươn tay muốn tiếp y, y cười đặt tay lên, Tô Dục cằm chặt không buông, hôm nay Lăng Ngạo tới đây một là vì giữ chữ tín, hai cũng là vì chứng minh một chuyện, chuyện rất quan trọng.
Khi vào phòng, người trong phòng a, nữ nhân nam nhân nhét đầy nghẹt. Lăng Ngạo vừa thấy liền nhíu mày, quay đầu muốn trở về.
“Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ai-chi-tuong-sung/1350078/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.