Dịch: Lãng Nhân Môn
***
- Được.
Chu Mạn Như đồng ý cực kì thoải mái.
- Cô Chu, cô không đi cũng…Hả? Cái gì? Cô đồng ý?
Tôi ngẩng đầu lên, một đống từ ngữ thao thao bất tuyệt chuẩn bị sẵn chẳng có chỗ mà dùng.
- Ừ, chiều gặp.
Chu Mạn Như mỉm cười với tôi, làm cho hồn tôi treo lơ lửng. Tôi đã chuẩn bị để trường kì kháng chiến khó khăn gian khổ, thế mà
thành trì đổ dễ vậy sao?
Mãi đến khi cô đã đi xa rồi mà tôi vẫn còn cảm thấy không chân thực. Xưa nay tôi chưa bao giờ tán gái, Chu Mạn Như còn từng
bày tỏ thẳng thắn rằng cô sẽ không yêu đương với tôi, cho nên tôi không biết lần này có thể coi là hẹn hò hay không nữa.
Khi vào rạp chiếu phim, tôi vốn định chọn một bộ phim kinh dị. Trong truyện toàn viết khi xem phim kinh dị thì cô bạn gái sẽ nép
trong lòng bạn trai, rồi bạn trai có thể nhân cơ hội này để gần gũi bạn gái, sau đó mọi chuyện tiếp theo diễn biến trôi chảy còn
gì? Tôi cũng muốn thử cảm giác Chu Mạn Như nép vào lòng mình xem thế nào, chỉ nghĩ thôi đã thấy rất tuyệt rồi.
Nhưng lý tưởng thì tốt đẹp mà hiện thực lại tàn khốc, Chu Mạn Như vừa vào đến nơi đã chọn một bộ phim văn nghệ, đã thế còn
là phim văn nghệ kết thúc BE. Tuy bỏ qua cơ hội này tôi cũng tiếc đứt ruột, nhưng tôi vẫn tôn trọng quyết định của cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/call-boy/2115899/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.