Dịch: Lãng Nhân Môn
Ngũ Quang Thập Sắc vẫn náo nhiệt như trước. Có lẽ vì đến đây quá nhiều lần nên tôi đã không còn khó chịu với sự náo nhiệt này như lần đầu tiên nữa.
Tôi đi tới phòng bao mà Lâm Hạo Đông hay ở nhất, định bụng nhờ anh ta giới thiệu mối làm ăn cho mình.
- Ô, anh Kiện, ngọn gió nào thổi anh tới đây thế?
Một đám gà tơ non mỡ ngồi lúc nhúc, nhưng trong đó lại không có Lâm Hạo Đông.
- Anh Đông đâu?
Tôi hỏi với vẻ nghi hoặc.
- Anh Đông nào? Giờ ở đây chỉ có cậu Phong chứ không có anh Đông nào hết!
Một người trong số đó ngẩng đầu ưỡn ngực, ngạo nghễ nói với tư thái của người chiến thắng.
Cậu ta vừa lên tiếng thì những người xung quanh có vẻ cực kì e ngại, mấy cậu trai lúc trước đang định nói gì đều lần lượt im hơi
lặng tiếng. Nỗi nghi hoặc trong lòng tôi càng sâu thêm và dự cảm không lành từ từ trỗi dậy:
- Bây giờ Lâm Hạo Đông đang ở đâu?
- Ở đây không có Lâm Hạo Đông, chỉ có Thôi Hạo Phong!
- Cậu nói bậy bạ gì đó? Mấy hôm trước tôi vừa mới thấy anh ta mà…
Tôi còn đang định nói tiếp thì thấy tay áo mình bị kéo nhẹ một cái. Tôi cúi xuống, thấy có người nháy mắt với mình.
Tôi còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe một giọng nói xa lạ vang lên đằng sau:
- Chúng ta có người mới à? Tam Nhi chưa nói quy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/call-boy/2115886/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.