“ Thời Niên Yến, vết thương ở sau lưng anh..... ” Cẩn Ngọc Trì vừa nói, ngón tay đã chạm lên nơi sống lưng của anh, cậu khi đã đến thật gần mới nhận thấy rằng, vết sẹo này rất nặng, ngoại trừ nó, còn nhiều nữa, tựa như dấu vết bị bạo hành vậy.
Ở những vết thương cũ đã dần bị thời gian và bởi khung xương, da người khi trưởng thành, chúng nó đã mờ nhạt đi một phần rồi, nhưng không hoàn toàn biết mất hẳn đi, nó vẫn còn ở nơi đó, tồn tại là dấu vết, trường tồn theo năm tháng.
Chứng minh rằng tuổi thơ những năm đó trải qua như thế nào.....
Từ đã.
Không đúng!
Không nên là như vậy.
Thời Niên Yến chưa bao giờ bị chịu bạo hành cả, kể cả khi nhận trở về từ cô nhi viện, hay là khi Cẩn Ngọc Trì từng trùng hợp bắt gặp bóng lưng ấy lúc đối phương đang thay đồ.
Chưa từng xuất hiện những thứ này!
Cẩn Ngọc Trì có thể chắc chắn với kí ức và trí nhớ của mình, mọi thứ về anh cậu đều nhớ.
Cùng lúc khi âm thanh Cẩn Ngọc Trì hỏi, còn chưa hết câu, chỉ nghe đến trọng tâm trong câu là những vết sẹo sau lưng. Chợt, Thời Niên Yến giống như hoảng hốt vô cùng, anh đứng lên, nhanh và hoảng đến mức đánh đổ cả một bình nước thuốc đang đặt ở trên bàn.
Tách xa khỏi Cẩn Ngọc Trì hai ba bước, cậu sửng sốt, anh ấy nhìn, và nghe thấy cậu nói?
Cẩn Ngọc Trì lắc đầu, tự mình gạt bỏ suy nghĩ vớ vẩn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-trang-trong-dat/3650832/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.