Mộ Tư Đồng vẫn duy trì tư thế ôm cổ, hai chân quấn chặt bên hông anh.
Hai ở ở khoảng cách gần đến mức cô có thể cảm nhận được cơ bắp của Phó Chính đang căng lên vì gắng sức.
Tư thế này thật xấu hổ vì cô vẫn đang là một thằng đàn ông.
Mùi thơm từ người phụ nữ trong ngực vương vấn trong hơi thở của Phó Chính. Sắc mặt anh thay đổi, nghiêng đầu tránh đi.
Giọng nói hơi trầm xuống: "Sao còn chưa xuống?"
"Xuống, xuống.."
Mộ Tư Đồng cúi đầu ngại ngùng rồi nhảy ra khỏi người anh.
Cô đứng trước mặt Phó Chính, không dám náo loạn nữa. Lúc này nhìn cô giống như một học sinh bị mắc lỗi, hai tay chắp ở sau lưng.
Phó Chính dựa vào khung cửa, nhìn vào căn phòng phía sau lưng cô.
Động tác ngẩng đầu lên khiến cho yết hầu lại càng lộ rõ.
Lâm Nghị vứt rác xong liền quay lại chỗ hai người bọn họ. Liếc một cái chợt thấy bọn họ giống như đang giảng bài.
Anh đặt bàn tay to lớn lên vai Mộ Tư Đồng và kéo cô lại gần mình hơn.
Vừa say sưa nói vừa ghé đầu và mặt Mộ Tư Đồng.
"Tôi nói cho cậu biết, Mộ Tư, trong phòng cậu xuất hiện một con gián chứng tỏ trong lúc câu ngủ có cả tổ gián đang chờ cậu. Nào là tổ tiên gián, con cháu gián.."
Phó Chính giơ tay đẩy mặt của Lâm Nghị sang một bên, cắt đứt lời còn chưa nói của cậu ta.
"Lâm Nghị, cậu rảnh lắm sao? Đi làm việc của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-trang-nam-bi-thu-truong-lanh-lung-sung/3480200/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.