Phó Chính ôm Mộ Tư Đồng tới bệnh xá.
Vừa mở cửa, nhân viên trực ban đã nhanh chóng đứng dậy. Khi nhìn rõ người đi vào liền nhanh nhẹn chào hỏi.
"Đội trưởng phó, có chuyện gì vậy?"
Phó Chính đặt Mộ Tư Đồng lên giường bệnh, dùng mu bàn tay kiểm tra nhiệt độ trên trán cô, rất nóng.
Anh cau mày, bước sang một bên, vẻ mặt sốt ruột hiếm có.
"Phát sốt, chắc là do ngày hôm qua dầm mưa."
Không lâu sau, nhân viên trực ban đã gọi bác sĩ tới.
Bác sĩ tháo ống nghe xuống, nhìn nhiệt kế trong tay: "Sốt cao 39 độ, truyền nước đi."
Mộ Tư Đồng đang cực kỳ khó chịu. Lúc thì cảm thấy như bị ném vào băng tuyết, lúc thì lại như đang ở sa mạc, nóng lạnh thay đổi liên tục.
Phó Chính ngồi bên cạnh, nhìn chằm chằm vào gương mặt nhợt nhạt của Mộ Tư Đồng.
Trước kia anh ta chưa từng quan sát kĩ Mộ Tư, bây giờ mới nhận ra cậu ta có chút quen mắt.
Phó Chính nhìn vào ống quần đang xắn lên của Mộ Tư Đồng, trên mắt cá chân lộ ra một phần vết sẹo.
Ma xui quỷ khiến thế nào anh lại vén quần lên thêm một chút.
Trên mắt cá chân trắng nõn là một vết sẹo hình lưỡi liềm.
Vết sẹo rất sâu và đã in hằn theo thời gian, để lại dấu vết không thể xóa được.
Phó Chính kéo ống quần xuống cho Mộ Tư Đồng rồi lại nhìn chằm chằm vào người trên giường bệnh, chìm trong suy nghĩ.
Bác sĩ ngẩng đầu nhìn bình nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-trang-nam-bi-thu-truong-lanh-lung-sung/3473925/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.