Nhưng muốn dựa vào tu vi hiện tại cường hoành đi cứu người lại rất miễn cưỡng.
Lý Bạch Hồ nhìn thấu điểm này, không nhịn được thở dài một tiếng, phi thân cưỡi kiếm quang.
Nhưng khi hắn chuẩn bị rời khỏi, lại bỗng nhiên hơi ngây ra, quay đầu nhìn về phía Phương Nguyên.
Lúc này, Phương Nguyên không ngờ vẫn không có ý định đào tẩu, ngược lại trầm tư một lúc, đột nhiên chạy tới.
- Ngươi muốn làm gì thế?
Hắn kinh hãi, vội vàng kêu lên.
- Ngươi rời khỏi trước đi, ta thử xem có cứu được nàng ta hay không.
Phương Nguyên cũng không quay đầu lại, quát một tiếng, một đạo áo xanh đã theo gió lướt về phía trước.
Lúc này Phương Nguyên cố ý lao tới bên cạnh Tân Trạch Tiểu Vương Gia, lại căn bản không cần phí sức, chỉ cần từ bỏ chống đỡ, liền sẽ tự nhiên bị huyết khí chung quanh hút về phía Tân Trạch Tiểu Vương Gia, thoải mái vô cùng, nhưng hành động này lại khiến Lý Bạch Hồ hoảng sợ, hắn cơ hồ vạn phần khó hiểu, phẫn nộ hô to:
- Ngươi điên rồi à, như vậy chỉ tổ bồi thêm cả mạng của ngươi.
Nhưng khi một tiếng hét lớn này của hắn vang lên, cả người Phương Nguyên đã lao tới bên cạnh huyết vân, không nghe thấy được.
- Là Phương Nguyên...
- Trời ạ, hắn lúc này vì sao lại muốn lao tới, muốn cứu người à?
- Sao có thể? Hắn lúc này chỉ tổ chết theo thôi.
Trong ngoài bí cảnh cũng có không ít người phát hiện một màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thien-nghich-dao/3737185/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.