🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 

 Lại không thể ở trong thân rắn của hắn cứu Lý Hồng Kiêu ra. 

 Cũng lúc này, khi tiếng quát của huyết mãng hạ xuống, đột nhiên hự một tiếng, hít ngược một hơi. 

 Ầm ầm! 

 Cũng vào lúc này, huyết khí quanh người hắn bắt đầu nhanh chóng ùa lại về thân rắn. 

 Trong trận đại chiến này, cả trời cả đất đều tràn ngập sương máu, đó là bởi vì hắn đã không có đại trận tương trợ, không thể điều khiển những lực lượng này, dẫn tới chúng bị tán ra, nhưng lúc này, hắn lại hoàn toàn bất chấp tất cả, trực tiếp hấp thụ chúng tới, khiến cho huyết khí chung quanh hắn càng lúc càng nhiều, càng lúc càng ngưng tụ, mà loại ngưng tụ này đến kết quả cuối cùng, cũng vô cùng rõ ràng... 

 - Yêu ma này sắp tự bạo... 

 - Mau... Mau chạy đi, nếu hắn tự bạo huyết đan, chúng ta không có một ai có thể sống sót... 

 Các thiên kiêu thấy vậy đồng thời kêu lên sợ hãi, bứt ra thối lui. 

 Trước đó bọn họ còn nghĩ, sau khi yêu ma này đại náo bí cảnh, rốt cuộc sẽ rời khỏi như thế nào, nhưng hiện giờ bọn họ cuối cùng cũng minh bạch, yêu ma này chỉ sợ căn bản là không định rời khỏi, hắn lúc ban đầu chính là mang ý đồ chắc chắn phải chết ở đây, cho nên có thể tàn sát thì tàn sát, cho dù không thể giết hết các thiên kiêu như dự tính lúc ban đầu, hắn cũng phải gây ra một phen phiền phức lớn, giết được người nào hay người đó! 

 Dưới tình huống này tất nhiên không ai muốn ở lại yêu ma yêu ma này nữa. 

 Bọn họ cho dù có dũng mãnh thiện chiến tới mấy, có ngông nghênh tới mấy, cũng không có ai có ý định đồng quy vu tận với huyết mãng này cả. 

 Nhưng bọn họ vừa lui, lại chỉ có thể bỏ lại Lý Hồng Kiêu. 

 Mắt thấy ánh sao bên cạnh nàng ta đã sắp không chống đỡ được, xuất hiện những vết nứt, thân rắn khủng bố đó quấn nàng ta ở trong, chung quanh huyết khí như biển, hoàn toàn bao phủ nàng ta, cho dù muốn động cũng không thể động, càng không cần phải nói tới là bứt ra. 

 Nàng ta có thể cảm nhận được huyết khí chung quanh càng lúc càng mạnh, từng đạo pháp lực âm lãnh nghịch chuyển hỗn loạn. 

 Đây là yêu ma đó định tự bạo huyết đan, liều một phát cuối cùng. 

 Các tu sĩ chung quanh lúc này đều hoảng sợ thoát đi, không ai dám tới gần. 

 Dưới tình huống như vậy, không ai cứu được mình, bao gồm cả cao thủ từ ngoài bí cảnh vào cũng vậy. 

 Lý Hồng Kiêu có kiêu ngạo tới mấy, thân phận có tôn quý tới mấy, cũng chỉ là một tiểu cô nương tuổi tác không lớn mà thôi, lúc này bị thân rắn quấn lấy, cảm thấy một loại tuyệt vọng khôn kể bao phủ, trong nội tâm của nàng ta, cũng không nhịn được mà sinh ra một loại cảm xúc khác thường. 

 - Các ngươi đều muốn chạy à? 

 - Đều muốn bỏ lại ta ở đây một mình chờ chết sao? 

 - Không ai cứu ta sao? 

 Loại cảm xúc hoảng sợ mà tuyệt vọng này một khi sinh ra, liền càng lúc càng mạnh, tràn ngập nội tâm. 

 Điều này khiến nàng ta cơ hồ muốn khóc... 

 Không phải không muốn cứu, mà là không cứu được... 

 Các tu sĩ trong sân khi đối mặt với khốn cảnh của tiểu công chúa Cửu Trùng Thiên Lý Hồng Kiêu chỉ có một suy nghĩ. 

 Bọn họ nhìn thấy Tân Trạch Tiểu Vương Gia cuốn lấy Lý Hồng Kiêu, chuẩn bị tự bạo huyết đan, tất nhiên đều minh bạch dụng ý của hắn, nếu có cơ hội, tất nhiên chẳng ai muốn hắn thực hiện được ý đồ, huống hồ dựa vào thân phận của Lý Hồng Kiêu, nếu có thể cứu nàng ta, đây chính là có ơn với Cửu Trùng Thiên Hoàng Châu, nếu coi như là nhân tình, vậy thì nhân tình này đúng là lớn đến cực điểm, phân lượng này có thể sánh bằng lời hứa của Tiên Minh! 

 Nhưng, cứu thế nào bây giờ? 

 Vị Tân Trạch Tiểu Vương Gia kia đã bất chấp mọi giá, chuẩn bị tự bạo, lúc này huyết khí vô tận chung quanh đều bị hắn ngưng tụ tới, khiến cho trong phạm vi trăm trượng chung quanh, đều hình thành từng đạo lực hút vô cùng mạnh mẽ, điên cuồng kéo tới bên cạnh hắn, dù sao nếu muốn tự bạo, giết một cũng là giết, giết mười cũng là giết, bởi vậy hắn càng hận không thể kéo thêm được nhiều người hơn về phía mình. 

 Lúc này, cho dù muốn chạy trốn, cũng là lời chuyện cật lực đến cực điểm, ai còn dám tới gần? 

 Dù sao, dựa vào một thân huyết khí của Tân Trạch Tiểu Vương Gia này, cho dù là có người liều mạng tới cứu, vậy cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn chặt đứt thân rắn của hắn, cứu Lý Hồng Kiêu đang bị hắn cuốn chặt ra, kết quả rất có thể là bồi thêm cả mạng mình! 

 - Mau, mau lui lại... 

 Huống hồ, dưới lực lượng tự bạo huyết đan này, cho dù bọn họ tiến vào, cũng chưa chắc nắm chắc có thể cứu được Lý Hồng Kiêu! 

 - Đi mau... 

 Hai người Lý Bạch Hồ và Phương Nguyên ở lại đây lâu nhất. 

 Bọn họ đều chau mày, hiển nhiên có chút không cam lòng nhìn Lý Hồng Kiêu lúc trước còn kề vai chiến đấu phải chết, nhưng cũng thúc thủ vô sách. Lúc này huyết khí cuồng bạo chung quanh đã vượt xa cảnh giới của bọn họ. Vừa rồi bọn họ dựa vào thân pháp và thần thông tinh diệu, còn có thể du đấu với Tân Trạch Tiểu Vương Gia. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.