🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 - Hắc Ám Chi Chủ? 

 Vừa nghe thấy bốn chữ này, trong ngoài bí cảnh, lập tức là một mảng ầm ĩ. 

 Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía bí cảnh, Tân Trạch Tiểu Vương Gia đang cười đắc ý, ánh mắt lại vừa sợ vừa giận, còn mang theo vẻ hoảng sợ không thể dùng lời để diễn tả, hiện giờ, tin tức ma đầu thần bí đó xuất hiện ở Ma Biên, đã lờ mờ lưu truyền bốn phương. 

 Hắn tự xưng đã hiểu thấu triệt Đạo Nguyên Chân Giải, nắm giữ bí mật đại kiếp, yêu ngôn hoặc chúng, liên tục làm dậy sóng, tuy mọi người đều không biết những lời mà hắn nói rốt cuộc là thật hay giả, nhưng bất kể là như thế nào, cũng dẫn tới sự chú ý của Tiên Minh, đã có Thánh Nhân đặc biệt đi xử lý. 

 Mà cái gọi là xử lý, tất nhiên chính là trực tiếp bắt lấy để tra hỏi. 

 Nhưng ai có thể ngờ được, lúc Thánh Nhân đặc biệt vì Hắc Ám Chi Chủ này mà tới Ma Biên, không ngờ có người tự xưng là sứ giả dưới trướng hắn, tiềm nhập Trung Châu Đạo Chiến, phong tỏa bí cảnh, tuyên bố sẽ dâng lên một phần hậu lễ cho Tiên Minh và các đại đạo thống của Trung Châu. 

 Hắn là muốn làm gì, giáp mặt uy hiếp Tiên Minh à? 

 Phải biết rằng, trận đạo chiến này, chính là Lang Gia Các và Tiên Minh liên thủ bố trí, hủy đạo chiến như vậy, cũng chẳng khác nào là đắc tội với thánh địa một phương như Lang Gia Các, nói thêm một bước, đạo chiến này là tổ chức ở Trung Châu, như vậy hắn đến đạo chiến quấy rối, cũng chính là đang khiêu khích đạo thống Trung Châu, Hắc Ám Chi Chủ đó là thần thánh phương nào, không ngờ lại có khí phách lớn như vậy, dám đi làm chuyện ác như vậy? 

 Càng khiến cho người ta khó có thể lý giải là Tân Trạch Tiểu Vương Gia tự xưng Huyết Sứ Giả. 

 Hắn không biết dùng pháp bảo gì, phong tỏa bí cảnh đạo chiến từ trong ra ngoài, một chiêu này thực sự rất lợi hại, nhưng hắn chẳng lẽ chuẩn bị cứ một mực trốn ở bên trong không ra ngoài à, nếu không, lúc rời khỏi bí cảnh, kiểu gì chẳng mất cái mạng nhỏ? 

 - Huyết Sứ Giả khỉ gió gì chứ, chỉ là yêu ma cũng dám đến Trung Châu làm loạn? 

 Trong bí cảnh, trên đài cao, các tu sĩ thiên kiêu cũng nghe thấy lời nói của Tân Trạch Tiểu Vương Gia, sau khi hơi ngẩn ra, lại lập tức trào lên một mảng đại loạn, ở bên trong này, dù sao cũng đều là thiên kiêu Tử Đan tâm cao khí ngạo, thực lực mạnh mẽ, tự tin tràn đầy, mà tên của Hắc Ám Chi Chủ này tuy đã bắt đầu lưu truyền trong mọi người, nhưng dù sao thời gian quật khởi cũng quá ngắn, chưa có được sức uy hiếp lớn như vậy. 

 Bởi vậy lúc này, bọn họ nghe thấy, cũng nhất thời cười lạnh. 

 Nhất là phát hiện đài cao đã bị phong tỏa, ai nấy đều biết là không còn đường lui rồi, chiến ý trong lòng đã dâng lên. 

 - Lão thái công từng nói, không phải tộc loại ta, tâm hắn tất dị, quả nhiên là vậy... 

 Trong đám người, có người cười lạnh, lại là huynh đệ Lôi thị, bọn họ thầm bấm pháp ấn, cười lạnh nói: 

 - Từ lúc tiến vào trận đạo chiến này, chúng ta đã muốn trảm yêu trừ ma, ngươi lại một mực không xuất hiện, hiện giờ cuối cùng cũng để chúng ta đợi được rồi... 

 Khi nói xong một chữ cuối cùng, hai huynh đệ này đột nhiên tách ra hai bên, đồng thời bấm kiếm quyết. 

 Vù vù. 

 Sau lưng bọn họ, đồng thời có một đạo kiếm quang bay ra, kiếm ý tăng vọt, một xanh một đỏ, xen kẽ lẫn nhau, đều chém về phía Tân Trạch Tiểu Vương Gia đó. 

 Trước đây bọn họ ở dưới tay Phương Nguyên đã ăn phải quả đắng, lần này xuất kiếm, lại không hề giữ lại, hạ sát thủ thẳng tay. 

 Ngay cả hư không cũng giống như bị phi kiếm của bọn họ phân thành thành hai nửa, kiếm khí chậm rãi xộc tới. 

 - Ha ha, lão nhân họ Lôi đó tiếc rẻ không ban thưởng cho các ngươi lấy một thanh thần khí, đúng là khiến người ta mất hứng... 

 Mà trong không trung, Tân Trạch Tiểu Vương Gia huyết bào tung bay thấy thế lại thở dài, nghênh đón hai đạo kiếm quang chói mắt đến cực điểm đó, không ngờ hoàn toàn không coi ra gì, mắt thấy hai đạo kiếm quang đó sắp tới trước người, hắn cười khẽ một tiếng, đột nhiên cong ngón trỏ hai tay lại, điểm một cái vào thân kiếm, hai thanh phi kiếm lập tức kêu ong ong, bị hai ngón tay của hắn búng bay ra ngoài. 

 Huynh đệ Lôi thị biến sắc, hít sâu một hơi, đồng thời bước lên một bước, lại bấm pháp ấn, hai thanh phi kiếm liền trong nháy mắt quang mang tăng vọt, quay đầu chém tới Tân Trạch Tiểu Vương Gia đó, kiếm khí càng thịnh hơn, bên trên cũng phóng thích ra lực lượng mạnh hơn. 


 Huynh đệ Lôi thị vội vàng thôi động pháp quyết, lại không điều khiển được bảo kiếm, cảm thấy kinh hãi. 

 Mà Tân Trạch Tiểu Vương Gia đó lại lạnh giọng cười, tay áo nhẹ nhàng vẫy một cái, bên trong huyết bào bên cạnh, huyết khí tràn ngập, hóa thành hai đạo phi kiếm màu máu, thế như tia chớp, nháy mắt liền bay đến trước người huynh đệ Lôi thị hiện giờ đã cực kỳ hoảng sợ, trước người hoàn toàn không có phòng ngự. 

 - Thánh địa Trung Châu há cho phép yêu ma giương oai? 

 Nhưng cũng đúng vào lúc này, bên cạnh huynh đệ Lôi thị, hai bóng người lóe lên, một người cả người tỏa ra bảo quang ngọc chất, trực tiếp vung chưởng tóm lấy một đạo huyết kiếm, mặt không biểu tình, trực tiếp bóp nát.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.