Chương trước
Chương sau
Tôn quản sự thấy vẻ mặt này của Phương Nguyên, thì cảm giác thỏa mãn, giả vờ thần bí nói: 

 - Vẫn phải là sư huynh dạy ngươi nha, nói thật với ngươi, sau khi ta tới Kim gia, cũng rất hiếu kỳ về bí cảnh này, tìm hiểu vô số lần, cuối cùng đã có chút phát hiện, bằng vào góc nhìn của ta, bí cảnh Kim gia kia, có khả năng không ở trong nhân gian này... 

 Phương Nguyên kinh ngạc: 

 - Chẳng lẽ còn có thể là Diêm La Điện sao? 

 Tôn quản sự lắc đầu nói: 

 - Bí cảnh Kim gia tên là Thông Thiên, ta xem ra, cái này rất có thể là một tiểu thế giới vỡ nát! 

 Phương Nguyên nhất thời yên lặng, càng không biết nên nói cái gì. 

 Hắn bình thường rất thích đọc sách, loại nào cũng đọc, bởi vậy tuy tuổi tác không lớn, nhưng biết được sự tình lại không ít, từng ở trong một ít điển tịch xa xưa biết được, vào thời kỳ thượng cổ, khi đó thiên kiếp chưa thành, đã từng có Tu Tiên Giả tu luyện tới đỉnh phong, đạt đến một ý niệm khai thiên tích địa, tự sáng tạo ra một tiểu thế giới. 

 Mà cảnh giới này, có danh xưng là: Tiên! 

 Bây giờ con đường thành Tiên trong miệng thế nhân, chính là ám chỉ có hi vọng đi tới cảnh giới kia. 

 Bất quá Tiên chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, ít nhất từ khi đại kiếp nạn giáng thế, chưa từng nghe truyền thuyết có ai thành Tiên! 

 Nếu Tôn quản sự nói là thật, bí cảnh Kim gia lại là một tiểu thế giới, như vậy há không phải nói, Tiên là tồn tại chân thật? 

 Đó là Tiên ở thời đại nào? 

 Thời đại thái cổ? 

 Cái kia không khỏi quá xa xôi rồi... 

 Xa xôi đến không chân thực! 

 Tôn quản sự nói: 

 - Ngươi còn không tin, tuy ta không có chứng cớ gì, nhưng hỏi thăm xung quanh, ngược lại phát hiện thuyết pháp này rất được tán đồng. Điểm thứ nhất, trong bí cảnh Kim gia cất giấu rất nhiều tài nguyên đặc thù, linh chu bảo dược, tiên quáng thần tàng, quả thực là mọc lên như nấm, lấy hoài không hết, một khi bí cảnh mở một lần, người tiến vào bên trong đều có thể thắng lợi trở về... 

 - Qua nhiều năm như vậy, cũng không biết đi vào bao nhiêu người, nhưng bảo bối bên trong lại từ đầu đến cuối không hết, ngươi nghĩ đây là đạo lí gì? 

 - Ít nhất cũng sẽ không phải là Tụ Bảo Bồn chứ? 

 Phương Nguyên cười khổ. 

 Vấn đề này, lúc trước hai vị trận sư của Thiên Xu Môn cũng từng nói với hắn, bất quá hắn lại không tin, coi như lúc trước tổ tiên Kim gia thật từ trên lưng Tiên Quy Bá Hạ tìm được một quốc gia thần bí, thì các loại dị bảo linh đan trong quốc gia đó cũng sẽ bị lấy sạch sẽ, không có đạo lý qua nhiều năm như thế, vẫn còn lấy hoài không hết, vì lẽ đó thuyết pháp này không đáng tin... 

 Chỉ là hắn cũng biết, tuy Tôn quản sự hay thích nhiều chuyện, nhưng vẫn rất biết chọn lọc, đầu tiên chính là, sự tình từ trong miệng hắn nói ra, coi như có chút sai lệch, nhưng đại để đều có căn cứ, xưa nay chưa bao giờ nói bậy. 

 Vì lẽ đó hắn cũng bình tĩnh nghe Tôn quản sự kể rõ. 

 Tôn quản sự càng nói càng hăng say, thần bí nói: 

 - Như vậy chỉ có một khả năng, đó chính là nói, ở trong bí cảnh Kim gia có quy luật pháp tắc vận chuyển, căn bản không giống pháp tắc ở đại thế giới của chúng ta! 

 - Nói thí dụ như, thế gian có một loại dị bảo, tên Bát Hoang Thạch, chính là một loại thần khoáng kỳ dị, trên thế gian, rất nhiều vạn năm mới có thể ngưng tụ ra một chút, nhưng ở trong bí cảnh kia, mấy trăm năm là có thể ngưng tụ, một ít Yêu thú lợi hại, muốn trưởng thành cần mấy ngàn năm mới có thể hóa thành Hung thú, nhưng ở trong tiểu thế giới kia, mấy chục năm là được, các kỳ hoa dị thảo ở đại thế giới căn bản không cách nào mọc ra, nhưng ở trong tiểu thế giới kia, lại có thể không ngừng sinh trưởng... 

 Phương Nguyên nghe mà trố mắt ngoác mồm: 

 - Sẽ không nghịch thiên đến vậy chứ? 

 Tôn quản sự nói: 

 - Đại thiên thế giới không gì không có, sự tình kỳ lạ còn nhiều lắm... 

 Dứt lời lại nói: 

 - Đương nhiên, tiểu thế giới kia cũng không phải chỉ là Tụ Bảo Bồn, có được tất có mất, nó có thể sinh sôi vô số thần khoáng dị bảo, thì cũng sẽ có một vài vấn đề... 

 - Chính bởi vì nó là một tiểu thế giới vỡ nát, pháp tắc không đầy đủ, đại đạo khiếm khuyết, bởi vậy người tu vi càng cao tiến vào sẽ bị áp chế càng mạnh, tỷ như Kim gia, tuy có Nguyên Anh tọa trấn, Kim Đan vô số, nhưng nếu Nguyên Anh và Kim Đan căn bản không cách nào tiến vào tiểu thế giới kia thì sao, đây chẳng phải là phiền phức? 

 Phương Nguyên nghe xong chau mày: 

 - Vì lẽ đó, Kim gia cần cao thủ Trúc Cơ kỳ tiến vào giải quyết vấn đề? 

 Tôn quản sự gật đầu nói: 

 - Không sai, Kim Đan không vào được, tu sĩ Trúc Cơ bình thường lại không đủ thực lực giải quyết những vấn đề này, vì vậy chỉ có thể mượn lực của ngươi, đương nhiên, này cũng chỉ là một nguyên nhân trong đó, một nguyên nhân khác chính là, Kim gia không muốn dị bảo trong bí cảnh bị những người khác đoạt đi!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.