"Phương Nguyên sư huynh, ta thật sự sai rồi, cầu ngươi giơ cao đánh khẽ bỏ qua cho ta đi, ta... Ta thật sự là bị mỡ heo cho làm tâm trí mê muội. Trước khi tiến vào Ma Tức hồ, ta một mực lo lắng Tiểu Trúc phong chúng ta thực lực không đủ, sợ vào Ma Tức hồ rồi thì chỉ có một con đường chết, gia... gia tộc... gia gia nhà ta nhờ vả không ít quan hệ, đến cầu môn hạ của chân truyền Thần Tiêu phong là Lưu Mặc Chân... Ta... Ta lúc ấy thật sự chỉ muốn bái nhập Thần Tiêu phong mà thôi a... Ta đã đưa cho hắn vô số tài bảo, hắn cũng đã đáp ứng... Thế nhưng... Thế nhưng về sau, hắn lại nói bây giờ không thể để cho ta đi qua, sau khi thí luyện xong mới được, hắn buộc ta lưu lại Tiểu Trúc phong, tùy thời... Tùy thời truyền đi tin tức của chúng ta..."
Vị đệ tử kia đứng giữa hoàn cảnh tràn ngập sát ý như vậy, thực sự không kiềm được, đột nhiên quỳ xuống đất khóc rống lên.
Cho tới bây giờ, Phương Nguyên mới cau mày đánh giá hắn một chút. Người kia là một vị đệ tử họ Ngô tên Chấp, dáng người có vẻ hơi đơn bạc, tu vi Luyện Khí tầng sáu. Trong đám đệ tử Tiểu Trúc phong, hắn cũng là một vị rất hoạt bát, tính tình khôi hài, trong nhà cũng rất có tài sản, kết giao rất rộng, được đám đệ tử Tiểu Trúc phong công nhận là một kẻ tiêu sái. Nhưng vào lúc này, hắn lại hoàn toàn không có nửa phần tiêu sái nào, chỉ thấy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thien-nghich-dao/3683605/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.