Một buổi tối nọ, tôi gặp ác mộng.
Tôi thậm chí đã phân không rõ đây rốt cuộc là mộng hay là ký ức.
Thẩm Diên Tri dẫn một đám người chặn đường dồn tôi vào góc lớp, sau đó lớn tiếng đọc điểm của tôi lên.
Khi đó vì bị bọn họ quấy rầy cho nên tôi không có đủ tinh lực để tập trung học tập.
Thành tích đương nhiên thảm không nỡ nhìn.
Nhưng Thẩm Diên Tri là học sinh có điểm cao nhất, điểm của anh luôn luôn cao nhất.
Anh giơ bài thi lên trên đầu tôi, giọng nói hài hước.
"Đệch, chỉ số thông minh thật thấp."
****
Tôi mở choàng mắt, tiếng ve kêu từ nơi xa xăm truyền vào.
Đếm tối bao phủ xuống như vô cùng tận, người bên cạnh vẫn hít thở đều đều.
Tôi ngồi trên người anh, dùng sức bóp chặt cổ anh.
Trong đêm tối, anh nhìn im lặng mà bất đắc dĩ.
"Định bóp chết anh à?"
"Thẩm Diên Tri, là anh kéo tôi xuống địa ngục."
Tôi nhẹ nhàng nói, chậm rãi siết chặt tay.
Anh cứ nhìn tôi như vậy.
Tôi nghĩ, luôn sẽ có một thời khắc ấy, thời khắc mà tôi thật sự quyết tâm chấm dứt sinh mệnh của anh.
Nhưng tôi vẫn không làm như vậy.
Cho dù anh để mặc tôi đòi lấy.
13
Giữa trưa hôm nay, trong nhà có một vị khách mà tôi đặc biệt không muốn gặp.
Cho dù tôi và Thẩm Nhụy Hân nhiều năm không gặp, vậy mà khi gặp lại cô ta, tôi vẫn vô thức run lên.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-ten-khac-sau-trong-long/3002416/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.