Hôm nay là thứ hai, ngày đầu tuần. Trời miền Bắc lại bắt đầu trở rét. Trong trường vì thế xuất hiện nhiều học sinh mặc áo đồng phục xanh trắng mùa đông. Trong lớp học, học sinh tụ tập nhiều ở ba bàn đầu dãy ngoài, xoay quanh bọn Linh, Bích trung tâm. Huyền ngó chuyện, rồi quay ra thủ thỉ với Hà và Ngọc bên cạnh:
- Bọn nó lại nói đến vụ đánh nhau hôm trước.
Hà ngồi trong, ho một tiếng, nắm chặt thêm cổ áo:
- Hôm nay trời tự dưng lạnh nhỉ?
Nói xong, tiếp tục ho. Tay vội luồn vào túi áo mỏng.
- Chắc về nhà phải uống thuốc rồi.
Ngọc trông Hà như thế, lại nghe câu nói của Huyền, mỉm cười, tay co ro trong túi áo:
- Gió lạnh lắm cũng không xua được lửa trong tiết chào cờ đâu.
Huyền cười nắc nẻ:
- Cậu nói hay đấy! Tớ kết nhất câu đó trong ngày!
Nói còn làm bộ dáng tuyên dương. Xong thì bóp cằm, vẻ nghĩ ngợi, miệng nhếch lên, lẩm bẩm nói:
- Bọn nó sẽ được ''tuyên dương'' trước toàn trường. Nếu cô giáo không nghỉ thì lịch còn hay hơn.
Hoa liếc mắt nhìn bộ dáng tiếc nuối của Huyền, xong không thèm để ý nữa.
Một tiếng ho nhỏ. Hà run người, càng cố rúc gần Hoài Ngọc hơn. Ấm hơn chút rồi.
Có tiếng trống báo ra. Hà, Ngọc, Huyền cầm ghế đỏ theo dòng học sinh ra khỏi lớp. Những tiếng nhố nháo xen vào bước chân vội:''Chào cờ rồi!'',''Bọn mày chuẩn bị nghe mắng đấy!'',''Sắp có kịch rồi.'',...
Bích vẫn ngồi lên bàn, hếch cằm lên, miệng hơi nhếch:
- Sợ gì? Đứng trên sân khấu đọc kiểm điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-moc-khoa/103052/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.