Chỉ một câu ''Tớ rất thích'' thôi, Hà rất mãn nguyện rồi. Một đứa vụng về như Hà, làm được cái móc khóa này, cũng không dễ dàng gì. Có lẽ nhiều người sẽ cảm thấy món quà này thật ngu ngốc, lại càng không hiểu sao hai đứa này vui vẻ như vậy. Thường người ta sẽ bỏ tiền ra, mua lấy một món quà sinh nhật cho đối phương, chứ mấy ai lại tự làm, mà tặng mấy thứ ''vớ vẩn'' thế này. Nhưng thôi, kệ! Cả Hà và Hoa đều khác người mà, ít nhất Hà nghĩ vậy.
Thường thường hai đứa cũng tặng đồ cho nhau, chỉ là mấy thứ nho nhỏ, chẳng giá trị gì, như một bức vẽ manga, một quyển sổ nhỏ mà Hà mất công tìm từng câu châm ngôn mà chép cho đầy,... Sau này, với Hoài Ngọc và Huyền cũng thế. Quà sinh nhật chẳng có gì đặc biệt lắm. Là một quyển vở trang đầu tiên cắt trái tim ở giữa, những lời chúc ở những trang tiếp theo, cuối cùng là một đoạn lời bài hát.
Thực ra, hiện tại đối với Hà, Ngọc, Huyền và Hòa đều là những cô bạn thân chí cốt của mình. Bốn người họ cùng trải qua những năm tháng cấp ba rực rỡ. Sau này thành hay bại, họ vẫn đều sẽ không quên một câu chuyện về tình bạn thuở năm tháng học trò đầy niềm vui nhưng cũng đầy cảm xúc...