Tác giả: Thời Diệp Chi Bình
Edit: Bánh Bao/ Beta: Padu
Giấc mơ ngàn vạn năm qua của con người là gì? Là bay đó!
Một con vẹt từng là người như cô, chỉ muốn trải nghiệm xem cảm giác giang cánh bay lượn nó thế nào, kết quả lại bị đối phương dùng một ngón tay ấn cho nằm bẹp...
Nhưng nghĩ lại, cô chắc rằng do đối phương là sợ cô kích động bay đi mất...
Thư Mông cúi đầu nhìn hai cánh mình, hình như không có dấu vết bị cắt lông, xác thật còn bay được.
Thôi, thôi, không so đo với anh.
Đã không cho bay, cô cũng chả lăn lộn mù quáng chi nữa, thành thật đi dạo vài bước, sau đó đứng trừng Nguyên Triết bằng đôi mắt nhỏ tròn tròn.
Nguyên Triết nhìn cô chốc lát, hỏi: "Đói bụng không?"
Thư Mông đúng là đói thật.
Nhưng vẹt ăn gì cơ? Tha thứ cho cô, lúc làm người căn bản chưa từng nuôi động vật. Mấy thể loại chim, vẹt này cô chỉ mới thấy trên mạng hoặc sở thú, thậm chí còn không phân rõ được chủng loại.
Cơ mà Thư Mông không dám nhại lại. Vào những lúc một chọi một thế này, cô luôn thấy nếu mình tỏ ra quá mức thông minh, nói không chừng sẽ bị đối phương cho rằng có vấn đề.
Dù sao thì "bạch nguyệt quang" trong tiểu thuyết chẳng qua do nữ chính khắc họa phiến diện. Tác giả dường như chưa từng miêu tả tính cách cụ thể của anh, mỗi câu chữ đều chỉ thể hiện sự sùng bái mê muội của nữ chính.
Nhưng có một điều có thể khẳng định, đối phương là một người cực kỳ thông minh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-may-nhai/1713912/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.