Mãi đến khi sự kiện này đã qua rất lâu rồi, Tà giáo Giáo chủ và Ma giáo Giáo chủ đều đã nhắm mắt đưa chân… À không phải, là thành thật không giấu nhau điều gì, Tà giáo Giáo chủ vừa luyện thắt đai lưng cho Ma giáo Giáo chủ vừa hỏi: “Rốt cuộc ngoại trừ ‘cặn bã’ ra ngươi còn biết mắng câu nào khác nữa không?”
Ma giáo Giáo chủ da mặt mỏng lại ngây thơ non nớt, vừa bị hỏi thế liền không nhịn được đẩy hắn một cái. “Đồ cặn bã.”
“Ờ.” Xem ra chỉ biết nói mỗi câu này thôi… Người Ma giáo cũng chẳng tốt hơn Tà giáo được là bao… Ít ra… Tà giáo còn có vốn từ khấm khá hơn tí.
Tà giáo Giáo chủ cố gắng thêm một hồi, liền nhận ra cái đai lưng này quả thực không thắt được, liền giúp Ma giáo Giáo chủ cởi y phục ra, định xem xét kỹ càng lại xem sao. Không ngờ Ma giáo Giáo chủ lại đen mặt đưa tay đá chân, “Tên cặn bã nhà ngươi muốn làm gì vậy?!”
…. Vốn là không định làm gì hết, nhưng xem ra hôm nay vẫn cứ nên làm thôi.
Nói xa hơn một tí, những chuyện này với họ mà nói đều đã là chuyện đã xa xôi lắm rồi. Lúc đó Tà giáo Giáo chủ vừa nghe thấy tiếng gió thổi nhìn thấy hàn quang, trong lòng thầm kêu một tiếng không ổn. Nói thì chậm mà thực ra nhanh lắm, hắn lập tức đẩy nhóc con ra, “xoạt” một cái mở quạt ra. Nan quạt này được làm bằng sắt, miễn cưỡng cũng có thể đỡ được một kích.
Người rút kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-goi-la-giao-chu/2469393/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.