Ngày trước, Tà giáo giáo chủ vẫn chỉ là một kẻ chạy việc vặt cho các sư huynh của mình, hắn thậm chí còn không được coi như một đệ tử chân chính, lúc nào cũng bị sai xử đi làm cái này cái nọ, có khi là đi gánh nước, cũng có lần là mua cái này, lấy cái kia. Tư chất của hắn không phải là tốt nhất, cũng chỉ tầm tầm thường thương không nổi trội, thế nên mãi vẫn không chiến được sự chú trọng của những người đứng bên trên.
Việc mà hắn có thể đoạt được cái ghế này tới tay, quả thật phần nhiều là do may mắn, chẳng là hồi ấy, Giáo chủ hiện tại so ra đã già lắm rồi, hắn giống như một vị trích tiên với râu tóc bạc phơ, lại cực kì thích giảng đạo cho người khác, tất nhiên ở nơi này người ta chú trọng nhất là võ thuật, đâu mấy ai thèm quan tâm ngươi đọc sách được bao nhiêu, am hiểu đạo thánh hiền thế nào? Vậy nên những nhân vật phong vân đều tìm cách trốn tránh buổi tọa đàm của giáo chủ, phần học nhàm chán này liền để cho những kẻ giống hắn đi nghe, cũng bởi thế mới chiếm được cảm tình của người đứng đầu Tà giáo, rồi được bồi dưỡng dần dần.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.