Lâm Duyên vẫn cho là sự xuất hiện của nàng, cùng quan hệ giữa nàng và Băng Lăng, cùng với Huyễn Mạt vốn là nữ chủ bây giờ đã làm tan nát nội dung bộ tiểu thuyết H văn này đến nỗi mẹ kế của nó cũng nhận không ra, hoàn toàn không thấy mình tinh túy của H văn nữa, sau đó, Lâm Duyên mới biết nàng đơn giản là kẻ phá hoại! Thì ra tinh túy của H văn đều là tự một mình nàng gánh rồi! Lúc Vân Ca đến, Lâm Duyên còn đang suy nghĩ vấn đề nghiêm túc này, nàng là như thế nào thành công cướp hết tinh hoa, trở thành một trong số nữ chủ của H văn? Đây là một cái vấn đề nghiêm túc a! Sau đó thấy được Vân Ca cao lãnh bất khả xâm phạm, Lâm Duyên lặng lẽ lệ rơi đầy mặt, nếu như nói là có sai lầm, thì chính là do Vân Ca một tay tạo thành! Không có Vân Ca, sẽ không có Huyễn Mạt, không có Huyễn Mạt, như vậy nữ chủ chính là nữ chủ vốn có, cũng sẽ không bởi vì không có nữ chủ Lâm Duyên mà nàng bị kéo vào thay thế! Muốn khóc, nàng hiện tại hẳn là cảm tạ đối tác của nàng là Băng Lăng mà không phải là mười mấy nam chủ tinh lực dư thừa như dưới ngòi bút của nàng, phải không?. Ha ha. Vân Ca cũng không biết Lâm Duyên hiện tại tâm tình phức tạp, Vân Ca nói thẳng mục đích nàng đến: "Trong tiểu thuyết của ngươi, Minh Hiên là hạng người gì?" Vân Ca luôn cảm thấy Minh Hiên rất không bình thường. Không bình thường là trực giác của Vân Ca, Vân Ca cũng nói không rõ rốt cuộc là không bình thường ở chỗ nào. "Khí đại lực đại....." Lâm Duyên bởi vì mới vừa rồi còn đang suy nghĩ về nam chủ của H văn, vừa nghe đến vấn đề Vân Ca Vân Ca, nghe được tên Minh Hiên liền thốt ra, sau đó liền ý thức được mình nói cái gì, 囧 囧 đại sư tỷ nhà nàng đầu đầy hắc tuyến. Giờ khắc này, nội tâm của Lâm Duyên đã hỏng mất..... Là cái lông gì muốn ở trước mặt Vân Ca tạo một hình tượng lại khó như vậy? Ở hiện đại, không hiểu tại sao lại trở thành "kẻ thứ ba", sau đó lại không hiểu tại sao dùng tên của đối phương đặt cho nữ phối trong H văn. Trời biết, nàng thật sự không biết tên đó có bạn gái a! Sau khi chuyển kiếp, nàng ở trong mắt Vân Ca chính là một nữ nhân không "thịt" không vui đi? Hình tượng của nàng cũng đã không thể cứu vãn được nữa.... Vân Ca nghe được kết quả này sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên nhớ đến em gái trước mắt là viết h văn, nam chính trong H văn hình như chỉ có yêu cầu đối với phần cứng cao một chút.... " Sư tỷ, ta lỡ miệng... Tin ta đi..." Lâm Duyên cảm thấy vẫn nên cứu vớt một chút, thật vất vả tìm được Vân Ca cùng Huyễn Mạt, nàng mới không cần bản thân mỗi ngày bị con thú kia áp! " Ân." Vân Ca cũng không đâm thủng: "Ngươi cảm thấy dựa theo nguyên tác của ngươi, Minh Hiên có thể giúp chúng ta không? Sau khi ta hại hắn bị hủy đan điền?" Vân Ca cảm thấy Minh Hiên có chút không bình thường không chỉ là bởi vì nguyên nhân này, còn là vì rõ ràng lúc mới gặp, ánh mắt Minh Hiên nhìn qua tràn đầy hận ý, nhưng thời gian sau đó, loại hận ý này một chút cũng không còn, cũng là bởi vì nguyên nhân này, Minh Hiên đặc biệt giúp nàng cùng Huyễn Mạt rời khỏi? Biến hóa thật sự là quá nhanh. "Giúp đỡ?" Lâm Duyên sửng sốt: "Không thể nào, Minh Hiên xem như nam chủ thứ nhất, ta đối với hắn còn có mấy phần ấn tượng, hắn thuộc về loại người có thù tất báo, hơn nữa tính cách của hắn có vài phần vặn vẹo, ta đã nói với ngươi, người như vậy một khi yêu mới có cảm giác, đặc biệt là ở trên giường, cái loại này....." ヽ( *.>Д<)o゜ WTF! Ta đã nói gì?! "...." Trong lòng Vân Ca cảm thấy, hài tử này... Ai... Băng Lăng thực sự là... Vân Ca không khỏi có chút đồng tình Băng Lăng. " Sư tỷ...." Lâm Duyên cảm thấy bệnh nghề nghiệp thật có thể hại chết người a! " Ân. Ta hiểu được." Nhìn Lâm Duyên dáng vẻ đáng thương nhìn nàng, Vân Ca muốn sờ đầu Lâm Duyên an ủi một chút, nhưng đột nhiên nghĩ đến gì đó, Vân Ca rút tay lại, đây chính là tác giả H văn NP, không thể đảm bảo nàng sẽ không có suy nghĩ muốn NP, Vân Ca lặng lẽ thu tay về, cảm thấy không thể để hài tử này hiểu lầm. Lâm Duyên: "....." Vân Ca ra ngoài, Lâm Duyên đột nhiên nghĩ đến gì đến! WTF! Sư tỷ! Có đại sự a! Tuyệt đối là đại sự! Bởi vì sợ mất mặt Lâm Duyên chưa từng nói với Vân Ca nàng bây giờ bị Huyễn Mạt hạ khế ước chủ phó... Cho nên vừa rồi Vân Ca nói, nàng cũng không nghĩ theo hướng này, hiện tại Lâm Duyên đột nhiên kịp phản ứng, đây không phải là bị hạ khế ước chủ phó sao? Lâm Duyên muốn nói với Vân Ca, sau đó liền thấy Huyễn Mạt đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng. " Chủ nhân...." Lâm Duyên lệ rơi đầy mặt, nàng thế nào lại quên nữ chủ hắc hóa này? Nàng có thể hỏi một chút, nữ chủ hắc hóa này là lúc nào xuất hiện trong phòng nàng sao? Nàng đang phỏng đoán thọ mệnh của mình a.... " Ngươi muốn nói gì với sư tôn?" Giọng nói của Huyễn Mạt rất lạnh, Lâm Duyên thoáng chốc nhớ đến dáng vẻ tiểu nữ e thẹn của người này trước mặt Vân Ca, Lâm Duyên lúc này sâu sắc cảm nhận được cái gì gọi là đồng nghiệp bất đồng mệnh, rõ ràng đều là chuyển kiếp, nhưng đãi ngộ lại khác biệt lớn như vậy? " Không.... Không...." Lâm Duyên há miệng run rẩy hồi đáp, trong lòng lại thở dài một hơi, chỉ cần không phải đã biết nàng là tác giả của thế giới đầy hãm hại này, như vậy hết thảy đều dễ nói chuyện, cũng may đại sư tỷ cũng không nghĩ đến bán đứng nàng, đại sư tỷ là người tốt a! Nàng lại khuất phục trước dâm uy muốn gạt đại sư tỷ, thật sự là quá không trượng nghĩa! Lâm Duyên cũng không biết, Vân Ca không nói gì cũng không phải xuất phát từ bảo hộ đối với Lâm Duyên, mà là xuất phát từ bảo hộ đối với Huyễn Mạt, sống trong một thế giới hư huyễn, số phận bị điều khiển trong tay người khác, đó cũng không phải chuyện vui vẻ gì, không phải sao? Lúc Vân Ca ra ngoài, người nàng thấy cũng không phải Huyễn Mạt, mà là Băng Lăng. Thành thật mà nói, ấn tượng của Vân Ca đối với Băng Lăng vốn là cũng không phải đặc biệt tốt, nhưng sau khi nhìn ra Lâm Duyên không đáng tin cậy, hảo cảm của Vân Ca đối với Băng Lăng thẳng tắp bay lên! " Băng Lăng." Vân Ca ngồi ở bên cạnh Băng Lăng, Băng Lăng rất ít có biểu tình, nhìn qua có chút ngơ ngác, Vân Ca đoán là bởi vì mới vừa hóa hình không lâu, tâm trí còn chưa đủ thành thục, vừa nghĩ như thế, Vân Ca cảm thấy Lâm Duyên có chút cầm thú... Lừa gạt một linh thú mới vừa hóa hình, thật sự là có chút nhìn không được a! " Ngươi thích chủ nhân sao?" Vân Ca còn đang tưởng tượng, sau đó chợt nghe giọng nói của Băng Lăng, Vân Ca sửng sốt một chút, không biết Băng Lăng vì sao hỏi như vậy. " Chủ nhân thích ngươi." Tư duy của Băng Lăng rất đơn giản, thích thì nên giống nàng và Lâm Duyên, ngươi xem, nàng thích Lâm Duyên, cho nên Lâm Duyên muốn thì nàng sẽ cùng nàng ấy, đương nhiên, nàng cũng rất thoải mái, nhưng nàng luôn cảm thấy chủ nhân cùng Vân Ca có chút kỳ quái! Rõ ràng chính là thích nhau, vì sao lại không "làm"? Không phải nói yêu nhau đều có thể làm sao? Càng làm càng yêu không phải sao? Nhìn ánh mắt của Băng Lăng, Vân Ca lần đầu tiên cảm thấy không biết nên nói như thế nào, nàng phải giải thích vấn đề này với một người tâm trí còn chưa thành thục đây? " Vậy còn ngươi?" Vân Ca dừng một chút, cảm thấy có thể hỏi một chút vấn đề của Băng Lăng cùng Lâm Duyên, thành thật mà nói, nàng sợ Băng Lăng bị Lâm Duyên lừa gạt: "Ngươi cùng Lâm Duyên?" " Nàng thích ta thích đến chết đi sống lại." Lúc Băng Lăng nhắc đến Lâm Duyên, ánh mắt thoáng chốc sáng lên, nhớ đến khi đó nàng vẫn còn là một con thú, Lâm Duyên thường ôm nàng nói nàng ấy thích nàng nhất, vì vậy nàng khẳng định mà nói! Vân Ca nghe được đáp án này, cảm thấy quả nhiên không có đoán sai, người này quả nhiên là bị Lâm Duyên khi dễ quen rồi, quá đơn thuần. Đột nhiên, Băng Lăng ngẩn người, nàng cảm nhận được tình huống của Lâm Duyên bên kia. " Làm sao vậy?" Vân Ca cũng nhìn thấy lo nghĩ trên mặt Băng Lăng. Băng Lăng lắc đầu, trong lòng suy nghĩ, tuy rằng Lâm Duyên rất không hiểu chuyện, nhưng nàng sợ chết như vậy cũng sẽ không chọc chủ nhân xù lông. " Tại sao ngươi không cùng chủ nhân cùng một chỗ?" Đây là vấn đề lúc Băng Lăng vẫn chỉ là một con Băng Thú đã muốn hỏi, Vân Ca cùng chủ nhân rõ ràng đã làm chuyện thân mật nhất rồi. Vì sao không ở cùng nhau? "Chuyện này...." Trong lòng Vân Ca suy nghĩ nên làm thế nào một lần nữa xây dựng lại thế giới quan đã bị Lâm Duyên đùa hỏng cho Băng Lăng, nhưng nếu như một lần nữa xây dựng lại, Lâm Duyên không có Băng Lăng, như vậy.... Có thể chuyển đổi mục tiêu hay không? Vân Ca đột nhiên nghĩ đến những lúc Lâm Duyên đối mặt Huyễn Mạt, mỗi lần đều là dáng vẻ muốn nhìn lại không dám nhìn, cả người run rẩy, quên đi, coi như thế giới này nữ nữ yêu nhau là chuyện bình thường đi, vì vậy Vân Ca rất bình tĩnh mà nuốt vào những lời đại loại như âm dương kết hợp mới là vương đạo, đổi thành: "Nàng là đồ đệ của ta. Quan hệ giữa bọn ta không giống quan hệ giữa ngươi và Lâm Duyên, trên thế giới này ngoại trừ tình yêu còn có tình thân, tình bạn. Ngươi sau này sẽ hiểu." Vân Ca thản nhiên nói. " Nhưng....." Băng Lăng có chút không rõ, có cái gì không giống đâu? Rõ ràng đều là giống nhau, đều là hai người cùng nhau thoải mái, không phải sao? (⊙o⊙)... Chờ một chút, nàng đột nhiên nghĩ đến gì đó, lúc trước chủ nhân cùng Vân Ca làm loại chuyện đó, hình như Vân Ca không thoải mái, thì ra là như vậy a! Băng Lăng cảm thấy chủ nhân thật đáng thương... Kỹ thuật không tốt sao? Bị chê bai... Vân Ca luôn cảm thấy ánh mắt Băng Lăng nhìn nàng thật là quỷ dị, khiến sau lưng nàng phát lạnh. Cũng may lúc này Huyễn Mạt đến: "Sư tôn...." Vân Ca thấy Huyễn Mạt, đột nhiên nhớ đến lời nói vừa rồi của Băng Lăng, nên có chút không được tự nhiên. Huyễn Mạt làm như không nhìn thấy Vân Ca không được tự nhiên, bước đến, dịu ngoan kéo cánh tay Vân Ca: "Sư tôn nên nghỉ ngơi." Vân Ca dời ánh mắt, gật đầu. Băng Lăng ở bên cạnh biểu thị, nàng nên đi xem Lâm Duyên rồi, Lâm Duyên lúc này nhất định nhớ nàng, là loại vô cùng tưởng nhớ! Vì vậy Băng Lăng rất bình tĩnh chạy đi tìm Lâm Duyên. ....... Bởi vì lần trước ở Vân Phù Môn, Vân Ca cũng không để Lâm Linh ra khỏi động phủ, cho nên hỗn chiến sau đó Lâm Linh không chứng kiến, Vân Ca cảm thấy rất may mắn. Nhưng, Vân Ca thật không ngờ nhanh như vậy liền gặp lại Lâm Linh. " Sư muội, ngươi không sao chứ?" Vân Ca cũng nói không rõ, vì sao Lâm Linh lại xuất hiện trong giấc mộng của nàng, Vân Ca rất rõ ràng biết đây chính là mộng, chắc là Lâm Linh đã dùng loại phương thức nào đó để vào giấc mộng của nàng. " Ta không sao, sư tỷ, còn ngươi? Ma đầu kia không làm gì ngươi chứ?" Lâm Linh thân thiết nhìn về phía Vân Ca. " Ta không sao, ma đầu? Ma đầu gì?" Vân Ca cảm thấy lời của Lâm Linh nàng không hiểu lắm. " Chính là đồ đệ đi theo bên cạnh ngươi, sư tỷ, ta mới biết được nàng là một ma tu!" Không muốn xảy ra của Lâm Linh còn lộ ra sợ hãi: "Ngày đó, ngươi bảo ta và nàng cùng đợi ở động phủ đừng ra ngoài, ngươi vừa đi nàng liền bại lộ ma khí, muốn giết ta, cũng may ta có pháp trận dịch chuyển tức thời sư tôn để lại cho ta, nếu không sư tỷ sẽ nhìn không thấy ta nữa!" Lâm Linh vừa nói, vừa vỗ ngực của mình: "Sư tỷ, ngươi không sao chứ, nàng không ra tay hại ngươi đi? Sư tỷ, ngươi không phải sợ, ta đã nghe chưởng môn nhân nói, ma tu này đã khiến cho tu tiên giới chú ý!" "....." Vân Ca nhất thời không biết nên nói cái gì, sư muội của nàng nói Huyễn Mạt muốn giết nàng ấy?: "Có phải là có hiểu lầm gì hay không?" Phản ứng đầu tiên của Vân Ca chính là hiểu lầm, Huyễn Mạt luôn luôn nhu thuận, duy nhất không nghe lời chính là bởi vì nhập ma. " Sư tỷ không tin ta?" Lâm Linh mở to hai mắt nhìn Vân Ca, tựa hồ không tin sư tỷ cư nhiên không tin nàng: "Sư tỷ, đây là vết thương lưu lại lúc đó do ta không tránh được...." Lâm Linh để lộ ra vết thương phía sau cổ: "Sư tỷ, nếu như ta đi chậm một chút, ngươi liền nhìn không thấy ta nữa...." " Xong rồi, sư tỷ, nàng có thể đã sắp nhận ra, ta đi trước. Ngươi nhất định phải bảo đảm an toàn bản thân!" Nói xong, Lâm Linh đã không thấy tăm hơi. Vân Ca tỉnh lại liền thấy Huyễn Mạt vẻ mặt Huyễn Mạt: "Sư tôn, làm sao vậy?" Trong lòng Vân Ca không biết là cảm thụ gì, bất kể giữa hai người này là ai nói dối, đối với nàng mà nói cũng là chuyện không thể chấp nhận được....
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]