Liêm Nho khó hiểu nhíu nhíu mày, không phải là… muốn cái kia chứ?
Qủa nhiên, Đan Mạt như một con mèo tinh nghịch cười mờ ám ôm lấy thân thể Liêm Nho “Mau tới hầu hạ a.” Tay lập tức hạ trên hạ thân của Liêm Nho.
Liêm Nho một phen đẩy Đan Mạt ra “Anh ngoại trừ muốn tôi lên giường cùng anh, cái khác đều nói nhảm! Anh rốt cuộc xem tôi là cái gì?!” Là công cụ tiết dục sao?? Sinh khí, hắn thật sự sinh khí! Tại sao mỗi lần bọn họ đều làm cái loại sự tình này mà ko làm chuyện khác?
Bị Liêm Nho đẩy ra, Đan Mạt còn đang ngu ngơ, hắn nhìn chòng chọc vào hai mắt đang sinh khí của Liêm Nho(???). Một lát sau, hắn ở đầu giường tìm 1 điếu thuốc, tự đốt cho mình lạnh lung mở miệng: “Vậy đối với cậu tôi càng là gì?”
Hắn… là cái gì? Liêm Nho ngây người. Đối với vấn đề này, hắn chưa từng nghĩ qua. Mỗi lần gặp Đan Mạt cũng chỉ vì hiệp ước, chuyện hợp đồng, hắn… Cho dù từng nghĩ tới, quan hệ của hắn và Đan Mạt cũng chỉ là cái dạng như vậy, nhưng chưa từng nghĩ kĩ tới “đem hắn là cái dạng gì?” Hắn có thể xem là cái dạng gì? Tình nhân? Chỉ sợ là không thể a. Hắn mỗi lần tìm Đan Mạt đều là vì hiệp ước, hợp đồng?
“Hiệp ước, hợp đồng……” Liêm nho nói lảm nhảm.
“Cứ dựa theo ý của các người đi.” Đan Mạt kéo chăn ra, đi đến bàn trà bên cạnh, tim một cây bút, lấy ra hợp đồng, kí tên vào bên dưới điều khoản hợp đồng.
Liêm Nho khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-gi-han-co-so-thich-xx/134825/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.