Bình thường buổi sáng Quý Kiêu không cần báo thức cũng tỉnh được, nhưng sáng nay tỉnh lại là vì không thở nổi, bị nghẹn mà tỉnh.
Đinh Mùi không biết biến về thành hình người từ khi nào, gối lên vai anh ngủ rất say, cánh tay ôm chặt lấy cổ anh, anh lấy tay kéo lỏng ra một chút, Đinh Mùi đang ngủ mơ dường như còn khá bất mãn mà hơi nhíu mày, lại gác một chân lên người anh, vị trí rất chuẩn, nện chính xác ngay lên người anh em vừa mới ngủ dậy của anh.
“Tôi đệt,“ Quý Kiêu nhanh chóng đẩy chân Đinh Mùi ra, “Có ngày bị cậu đè hỏng mất thôi.”
“Yên nào.” Đinh Mùi mơ mơ màng màng nói một câu, chân lại gác lên người anh, lần này cũng biết hướng lên trên một chút, đặt lên trên bụng.
“Dậy được rồi,“ Quý Kiêu vỗ vỗ mặt cậu, “Đừng ngủ nữa.”
“A..” Đinh Mùi nhắm mắt lại kêu một tiếng nhưng vẫn không nhúc nhích.
Quý Kiêu thở dài, cầm cánh tay cậu kéo ra khỏi chăn để cậu ngồi dậy. Đinh Mùi ngủ cũng không ngoan ngoãn gì mấy, tuy là không đá loạn, nhưng sẽ lật qua lật lại giống như luyện võ, ngủ một giấc dậy, chăn ở trên người cũng rớt xuống eo.
Quý Kiêu vừa định đắp lại chăn lên cho cậu, nhìn lướt qua, phát hiện thằng nhóc này vậy mà không mặc gì hết nằm trên giường ngủ, ngày thường còn biết tìm đại quần áo của anh mặc vào ngủ, hôm nay dứt khoát không mảnh vải che thân luôn.
“Tôi bảo cậu này....” Quý Kiêu nói được một nửa thì im bặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-duoi-thu-chin/3552598/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.