Nhưng rồi buổi tiệc cũng được bắt đầu, trong lúc này thì Châu Tiểu Á chỉ quan sát nhất cử nhất động của Hà Mật, có vẻ như cô đã hiểu được một phần nào về tính cách của Hà Mật rồi...
Với ấn tượng ban đầu thì là một cô gái xinh đẹp, dịu dàng, ngọt ngào, có chút gì đó gọi là mỏng manh và muốn che chở. Nhưng khi Hà Mật đối xử với Tô Nhiễm thì lại nũng nịu, đáng yêu, có chút tinh nghịch... Đây có thể xem là một cô gái biết cách ứng biến thời cơ rất tốt, chính xác mà nói thì cô gái này đúng là rất tài giỏi.
Riêng Hà Mật thì từ sớm đã biết Châu Tiểu Á đang quan sát mình, nhưng cô ấy lại không hiểu lý do là gì, định hỏi đến nhưng lại không tiện lắm. Thôi thì cứ để lần sau vậy, hơn nữa người mà Hà Mật cần hỏi bây giờ không phải Châu Tiểu Á, mà là anh cả Tô Thước! Người anh này của cô ấy từ khi nào mà có bạn gái rồi? Còn đưa người ta đi trung tâm thương mại nữa chứ, ấy vậy mà lại giấu cô, đúng là đáng giận mà!
Trong bữa ăn thì Khang Diệu Di đã chú ý đến Viêm Sái, hiển nhiên thì bà ấy vẫn còn đang quan sát người con trai này. Vì thứ mà bà ấy muốn chính là hai mối liên hôn, một là của Châu Tiểu Ân và Phó Thiêm Dục, nhưng chuyện liên hôn này xem như là bỏ rồi. Vậy nên những hi vọng còn lại Khang Diệu Di lại đẩy hết lên người của Châu Tiểu Á và Viêm Sái, so về gia thế thì Viêm gia có chút lép vế hơn so với Phó gia, nhưng chung quy cũng là một nhà chồng tốt, lại còn thân thiết nữa, đã tốt nay còn tốt hơn.
- Phải rồi Viêm Sái, nghe nói dạo này con đang chuẩn bị nhậm chức tổng giám đốc của Hành Tân đúng không? Chúc mừng con nhé.
- Dì Châu nói gì vậy ạ, con so với Tiểu Ân vẫn còn kém rất xa.
- Cái thằng bé này, Tiểu Ân nhà dì bây giờ cũng chỉ là phó tổng của Hành Tân, so với con vẫn còn phải gọi con là sếp kia mà.
Viêm Sái cũng chỉ mỉm cười, nhưng rồi cậu ấy lại gấp một ít thức ăn cho vào bát của Châu Tiểu Á, lúc cô đưa mắt nhìn thì cậu ấy chỉ nhẹ nhàng mỉm cười mà không nói gì. Đương nhiên thì Châu Tiểu Á bây giờ cũng không có tâm trạng nghĩ nhiều như vậy, cô thật sự rất muốn hỏi về mối quan hệ giữa Tô Thước và Hà Mật, nhưng nếu hỏi thẳng thì thật kỳ cục, nhưng nếu không hỏi thì cô lại cảm thấy khó chịu không vui... Bây giờ, cô nên làm gì đây?
Nhưng còn chưa đợi Châu Tiểu Á nói gì thì Khang Diệu Di lại nói:
- Phải rồi, bây giờ Tiểu Á cũng đã hai mươi tuổi rồi, chuyện hôn ước của Viêm gia và Tiểu Á nên chuẩn bị rồi chứ.
Châu Tiểu Á nghe vậy liền kinh ngạc, còn đưa mắt khó tin nhìn về phía của mẹ mình, nhưng Khang Diệu Di cũng chỉ trả lời qua loa cho có lệ. Châu Tiểu Á vốn muốn lên tiếng từ chối, nhưng có vẻ như không được rồi, mẹ của cô có vẻ như rất thích Viêm Sái, bây giờ cô nên làm gì đây?
- Được rồi Diệu Di, hôm nay là ngày vui của A Dục và anh Phó. Bà ở đây nói chuyện của Tiểu Á và Viêm Sái làm gì, hơn nữa Tiểu Ân còn chưa kết hôn, Tiểu Á vẫn chưa học xong, nói chuyện kết hôn sớm như vậy làm gì chứ.
Có vẻ Châu Chí Tường đã biết được tâm tư của cô con gái nhỏ nên mới nói giúp cô mấy câu, tuy nhiên thì Khang Diệu Di cũng chỉ ậm ừ rồi tỏ vẻ có lỗi. Những mỗi câu bà ấy nói ra đều là muốn nhắc nhở Phó gia đang bỏ lỡ con gái lớn của bà ta thôi. Thái Vy Ương bây giờ cảm thấy rất mệt mỏi, loại phu nhân như Khang Diệu Di đúng là mệt thật đây, bên ngoài nói một đằng, trong lòng nghĩ một nẻo, sống hai mặt như thế mà không mệt à?
Còn Châu Tiểu Á thì lại đưa mắt nhìn Hà Mật, nhưng có vẻ như cô ấy đang bận trò chuyện với Tô Nhiễm, hai người họ nói chuyện với nhau rất vui vẻ và dường như rất hợp nhau... Tuy hai người họ không phải chị em ruột, nhưng nhìn họ lại không có chút khoảng cách nào... Còn cô và chị gái Tiểu Ân thì đúng là như nước với lửa, nói chuyện không quá năm câu sẽ cãi nhau, mười câu sẽ có đổ máu mất thôi.
Bất chợt, lúc này Hà Mật lại nhận được điện thoại, sau đó cô ấy liền nói:
- Chị Nhiễm, xin lỗi chị nha, hôm nay em có hẹn với Đại Ma Vương rồi.
- Vậy em nhanh đi đi, kẻo anh ta lại lèm bèm với chị.
Hà Mật nghe vậy liền mỉm cười, trước khi đi thì cô ấy cũng lễ phép đứng dậy rồi chào tạm biệt mọi người một câu rồi mới rời đi. Ngay lúc Hà Mật rời đi thì Châu Tiểu Á liền bám theo, cô ấy muốn biết rằng mối quan hệ của Hà Mật và Tô Thước có thật sự là yêu đương hay không, nên sau đó thì Châu Tiểu Á cũng nói là mình muốn đi vệ sinh, nhưng thật chất là bám theo Hà Mật.
Vừa ra đến sảnh nhà hàng thì Châu Tiểu Á đã đứng hình khi nhìn thấy Tô Thước, anh hôm nay vô cùng lịch lãm với chiếc áo sơmi và quần tây đen. Lúc nhìn thấy Hà Mật thì còn mỉm cười dịu dàng, cũng đưa tay lấy túi xách của cô, hành động vô cùng thân mật. Không chỉ có hành động mà cô còn nghe thấy họ nói chuyện với nhau nữa.
- Vừa rồi em gặp học trò của anh, cô ấy là Châu tiểu thư của Châu gia, Châu Tiểu Á thì phải?
- Em đừng nghĩ lung tung, anh và cô ấy không có gì cả.
Nói xong thì Tô Thước liền mở cửa xe cho Hà Mật đi vào, còn không quên giúp cô đóng cửa lại, còn nhắc cô thắt dây an toàn. Sau đó thì anh mới đi vào ghế lái, từng hành động từ nhỏ nhặt nhất cũng dịu dàng như vậy... Còn không đợi để cô ấy nói hết câu thì đã vội vàng phũ nhận mối quan hệ của họ, xem ra thì Hà Mật đúng là bạn gái của Tô Thước rồi.
Còn ở trên xe, vì hôm nay Lăng Dụ Triết có việc, các anh trai khác cũng bận rộn nên cô mới nhờ đến Tô Thước đến đây đón mình, không ngờ lại nghe được tin tức chấn động như vậy. Cô ấy liền tinh nghịch nhìn anh, nói:
- Cô bé đó nói anh có bạn gái rồi? Tô Thước, anh có bạn gái từ khi nào? Sao em lại không biết? Còn nói là anh đưa cô gái kia đi trung tâm thương mại nữa chứ, rốt cuộc thì là thần thánh phương nào thế?
Tô Thước nghe vậy cũng chỉ mỉm cười, nói:
- Anh chưa có bạn gái, cô gái mà họ nói chính là bóng lưng của em cách đây mấy tuần. Vì mấy hôm nay diễn đàn của trường đã có quá nhiều chuyện về anh và học trò, anh sợ làm ảnh hưởng đến sinh viên khác, nên mới giả vờ nói mình có bạn gái rồi, để mọi chuyện lắng xuống anh sẽ đính chính lại sau, em yên tâm được rồi đó!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]