Chương trước
Chương sau
Buổi sáng ngày hôm sau, như mọi khi thì Châu Tiểu Á và Bàng Linh cùng đi học cùng lúc, nhưng hôm nay Bàng Linh chú ý đến dáng vẻ của cô bạn thân thì không đúng lắm. Hình như hốc hác hơn rồi, quầng thâm mắt cũng đậm lên rồi, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy chứ?

Vừa nghĩ đến đây là Bàng Linh liền nhanh chóng hỏi Châu Tiểu Á về chuyện đã xảy ra, nhưng chỉ mới nghe đến đây là Châu Tiểu Á đã mếu máo rồi khóc lóc đến thảm thương. Bàng Linh cũng bị cô làm cho giật mình, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy chứ? Tại sao Châu Tiểu Á lại có dáng vẻ đau lòng này? Không phải hôm qua vừa mới tuyên bố sẽ cố gắng theo đuổi tình yêu sao?

- Á Á, rốt cuộc đã có chuyện gì vậy? Cậu phải nói cho tớ biết chứ, chỉ như vậy thì tớ mới giúp cậu được.

- Linh Linh... Hức... Thầy ấy... Thầy ấy có bạn gái rồi... Thầy ấy có bạn gái thật rồi.

Mặc dù chuyện Tô Thước xác nhận có bạn gái không mới, hơn nữa Châu Tiểu Á cũng biết rõ chuyện này mà? Hơn nữa hôm qua cô còn vỗ ngực tuyên bố rằng không sao nữa mà? Sao hôm nay lại có dáng vẻ bi lụy thế chứ? Đúng là khó hiểu thật đó.

- Á Á, rốt cuộc hôm qua đã xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng phải cậu nói chỉ cần chưa kết hôn là vẫn có cơ hội sao?

Nhưng Châu Tiểu Á lại lắc đầu, sau đó thì còn khóc thảm hơn, nói:

- Không có... Không có cơ hội nữa rồi... Bạn gái... Hức... Bạn gái của thầy ấy rất xinh đẹp... Hức, còn rất hiểu chuyện... Không chỉ vậy... Không chỉ vậy mà... Mà... Huhu...

Mặc dù Bàng Linh không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng nhìn cô bạn thân của mình buồn thảm như vậy thì cô ấy không vui, thì thế nên Bàng Linh quyết định đưa Châu Tiểu Á đi. Ban đầu cô còn không biết Bàng Linh muốn đưa mình đi đâu, nhưng rồi đi được một lúc thì Châu Tiểu Á mới giật mình... Họ như vậy là trốn tiết đó! Trong hai mươi năm qua thì đây là lần đầu tiên Châu Tiểu Á trốn học đó!

- Linh Linh, cậu đưa tớ đi đâu vậy?

- Đương nhiên là trốn học rồi. Đi thôi.

- Không được, nếu Nam Hạo biết chuyện này tớ sẽ bị nó tra tấn đấy! Không được!

Sau đó thì Châu Tiểu Á liền nhanh chân trở lại lớp, Bàng Linh cũng khó hiểu mà nhìn theo, ở đời này người ta sợ cha, sợ mẹ, sợ anh chị thì không nói, riêng Châu Tiểu Á lại sợ em trai Châu Nam Hạo của mình? Với lại cái tên đó cũng đâu phải ma quỷ có ba đầu sáu tay, làm sao mà biết được Châu Tiểu Á có trốn học hay không chứ. Rõ ràng là thỏ đế nhát gan mà!

Nhưng rồi Bàng Linh cũng phải ngoan ngoãn về lớp thôi, tuy nhiên, ngay khi Châu Tiểu Á và Bàng Linh vào lớp thì đã nhìn thấy Tô Thước đang ở trên bục giảng, cũng may là hôm nay tâm trạng của anh vui vẻ nên không bắt phạt. Nhưng Châu Tiểu Á lại có chút chết sững khi nhìn thấy Tô Thước, cà vạt hôm nay của anh là một cái mới, chẳng lẽ hôm qua anh và bạn gái đã đi mua sao?

Tô Thước nhìn thấy Châu Tiểu Á cứ nhìn mình liền có chút thấy kỳ quái, nhẹ nhàng nâng kính của mình lên, nhìn cô, nói:

- Bạn học này có chuyện gì sao?

Nhưng bây giờ hồn vía của Châu Tiểu Á vẫn còn lơ lửng cành cây nên cô hoàn toàn không nghe gì cả. Đến khi Bàng Linh đến thì mới kéo cô về chỗ ngồi, còn mắng cô si tình đến ngốc luôn rồi.

Buổi học bắt đầu nhưng tâm tình của Châu Tiểu Á hoàn toàn không tập trung được, thứ cô nhớ chỉ là dáng vẻ dịu dàng cũng như phấn khích của Tô Thước khi gặp Hà Mật ngày hôm qua. Bất chợt Châu Tiểu Á lại tự hỏi một câu "Anh yêu cô ấy nhiều như vậy sao?", nhưng Châu Tiểu Á lại bị chính câu hỏi này làm cho bật cười, cũng đúng thôi... Hà Mật đang mang thai mà, làm sao mà không yêu chứ. Cô đúng là điên rồi.

Bàng Linh ở bên cạnh cũng bắt đầu sợ rồi, cô bạn này không phải là bị sốc đến điên luôn rồi chứ? Lúc thì khóc lóc, lúc thì ủ rũ, lúc thì thở dài, bây giờ lại cười như điên... Bàng Linh sợ rồi đó!

Giờ ra chơi thì Bàng Linh cũng bước đến chỗ của Châu Tiểu Á, nói:

- Á Á, cậu không sao thật chứ?

Vốn dĩ là không sao nhưng sau câu hỏi này thì Châu Tiểu Á liền khóc lớn hơn, còn tựa đầu vào vai của Bàng Linh mà khóc nữa.

- Thầy ấy có bạn gái rồi... Thầy ấy rất yêu chị ấy... Họ... Họ còn sắp có con nữa... Linh Linh, tớ không còn cơ hội nữa rồi.

Bất chợt Bàng Linh cũng há hốc, cái tin vừa nghe như sét đánh ngang tai, cái gì mà sắp có con chứ? Chuyện Tô Thước có bạn gái thì cũng xem như là hợp tình hợp lý đi, nhưng nói thế nào thì thầy ấy cũng chưa kết hôn vậy mà lại làm con gái nhà người ta có thai sao? Điên rồi, đúng là điên rồi!

- Á Á, loại đàn ông như vậy thì cậu phải mừng khi không bị dính vào chứ. Cậu xem, thầy ấy là giáo viên vậy mà lại không kết hôn với con gái nhà người ta, lại còn khiến con người ta có thai... Điên rồi, điên thật rồi...

Nhưng Châu Tiểu Á lại ủ rũ lắc đầu, nói:

- Hình như họ đăng ký kết hôn rồi...

- Sao cậu lại nghĩ vậy?

- Hôm trước tớ nhìn thấy một cái lắc tay ở phòng giáo viên, là của thầy ấy. Hôm qua tớ thấy chị gái đó có đeo nó.

Dừng một lúc, Bàng Linh sắp không hiểu rồi... Dừng lại đã, cô ấy liền nói:

- Cậu gặp bạn gái của thầy ấy rồi?

Châu Tiểu Á liền thật thà gật đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.