Chương trước
Chương sau
Vừa dứt câu thì Tô Thước cũng nhanh chóng đem cái đuôi nhỏ lương thiện của mình về nhà, tuy nhiên thì sau đó Châu Tiểu Á lại kéo kéo tay của anh, nói:

- Thước, hay là ngày mai chúng ta đến sinh nhật của chị ấy đi. Dù sao thì cũng là người một nhà mà.

Nghe cô vợ ngốc của mình nói mà gương mặt của Tô Thước liền không vui, cái cô ngốc này còn chưa nhìn ra được âm mưu của Khang Diệu Di và Châu Tiểu Ân hay sao vậy chứ? Rõ ràng là chẳng hề có lời mời nào cho bữa tiệc sinh nhật cả, mục đích của cô ta rõ ràng là đang nhắm vào anh kia mà... Cái đuôi nhỏ ngốc nghếch này đúng là tức chết anh rồi!

- Em muốn đi?

- Dù sao chị ấy cũng là chị gái của em, nói thế nào thì ngày sinh nhật cũng là ngày vui vẻ nhất của mỗi người... Em cũng không muốn vì mâu thuẫn nhỏ mà làm cho cha mất mặt.

Nghe Châu Tiểu Á nói vậy thì Tô Thước cũng chỉ gật đầu, thôi thì vợ mình đã nói như vậy rồi thì Tô Thước không từ chối nữa, anh chỉ hi vọng Châu Tiểu Ân không làm chuyện gì quá phận của mình. Vì dạo gần đây vì chuyện của Bạch Khánh Tùng và Triệu Thu Ánh đã làm anh đủ mệt rồi, nếu còn xuất hiện thêm một rắc rối thì anh sợ sẽ không khống chế được cảm xúc mà tiễn người đó đến Tây Thiên.

- Được rồi, chỉ cần em muốn thì tôi sẽ đưa em đến. Nhưng em nên nhắc nhở Châu Tiểu Ân và Khang Diệu Di rằng đừng làm gì quá phận.

- Em biết rồi, chồng em là tốt nhất, yêu anh.

Sau đó thì Tô Thước cũng đưa Châu Tiểu Á lên xe rồi đưa cô đi ăn, sau đó cùng cô dạo một vòng ở trung tâm mua sắm, nhưng ở chỗ này cô không ngờ lại gặp Cầm Giai Di, vừa nhìn thấy Châu Tiểu Á và Tô Thước thì Cầm Giai Di liền gọi báo tin cho Triệu Thu Ánh, nhưng Triệu Thu Ánh lại không bắt máy, vốn dĩ Cầm Giai Di còn cho rằng Tô Thước phản bội Triệu Thu Ánh để cặp kè với một tiểu thư nhà giàu, vì thế nên khi cô ấy nhìn thấy Châu Tiểu Á đi cùng Tô Thước thì vô cùng tức giận, còn trực tiếp xông ra muốn đưa tay đánh cô một cái.

Nhưng cũng may là xung quanh Tô Thước vẫn luôn có vệ sĩ của bang Mật Thước nên anh đã kéo Châu Tiểu Á sang một bên, đưa ánh mắt khó hiểu về phía của Cầm Giai Di, nói:

- Bạn học Cầm, em đang làm gì vậy?

- Tô Thước, thầy là tên cặn bã, khốn nạn! Chị họ của tôi chờ thầy nhiều năm như vậy cuối cùng thầy lại ham vinh hoa phú quý mà ruồng bỏ chị ấy! Tô Thước, lúc trước là tôi mù mới thích thầy!

Những lời mắng chửi của Cầm Giai Di đã hoàn toàn thu hút sự chú ý của những người đang có mặt ở trung tâm mua sắm này, nhưng vẻ mặt của Tô Thước lại rất bình thản, tựa như là anh đã có sẵn kế sách để đối phó rồi.



- Bạn học Cầm, em nói chuyện buồn cười thật đấy, giữa tôi và giảng viên Triệu có tình cảm qua lại? Tại sao tôi lại không biết nhỉ?

- Tô Thước, thân là thầy giáo mà thầy lại có thể nói ra những lời vô sỉ như vậy sao? Chị họ của tôi chờ thầy nhiều năm như vậy, cuối cùng thầy... Thầy lại...

Ngay lập tức có nhiều lời xì xầm bàn tán ở bên ngoài hơn, họ nói rằng Tô Thước không xứng đáng làm thầy giáo, còn nói anh là nỗi ô nhục của ngành giáo dục. Nghe những lời mắng chửi khó nghe này thì Châu Tiểu Á rất tức giận, cô còn muốn xông lên đánh chết Cầm Giai Di nữa kìa, nhưng đã bị Tô Thước ngăn lại, anh dịu dàng nắm lấy tay của Châu Tiểu Á, nói:

- Đúng là tôi và bạn học Châu có tư tình, có hẹn hò qua lại.

Giống như nắm được một chiếc phao cứu sinh, Cầm Giai Di liền dựa vào đó mà mắng chửi anh. Kể cả những người qua đường chưa biết gì cũng hùa theo và mắng mỏ anh giống như là vết nhơ của xã hội.

Nhưng một giây sau đó, Tô Thước còn làm chuyện quá đáng hơn, anh trực tiếp kéo Châu Tiểu Á đến rồi hôn lên môi cô trước sự chứng kiến của đông đảo những người ở đây. Hành động đó của anh làm cho mọi người phải há hốc, kể cả Cầm Giai Di cũng vậy.

- Thầy còn dám hôn cô ta ở đây? Tô Thước, thầy có phải là không muốn làm giáo viên nữa đúng không!

Cứ nghĩ mọi chuyện đang diễn ra êm đềm theo tiết tấu mà Cầm Giai Di đã tạo ra thì Tô Thước lại lãnh đạm nhìn cô ta, nói:

- Tôi hôn vợ hợp pháp của mình thì có gì lạ sao? Chẳng lẽ trong luật hôn nhân và gia đình có điều khoản ngăn cấm chồng hôn vợ mình à?

Dừng một chút, Tô Thước lại nói:

- Hơn nữa tôi nói này bạn học Cầm, tôi đã kết hôn rồi và không có ý định trùng hôn*, đã nghe rõ chưa!

Dứt lời thì Tô Thước liền lấy trong túi ra, đó là giấy đăng ký kết hôn của anh và Châu Tiểu Á, lúc này không chỉ những kẻ ăn dưa kia im miệng mà Cầm Giai Di cũng đứng hình mất mấy giây... Cái này không đúng, rõ ràng Triệu Thu Ánh đã nói Tô Thước phản bội cô ta, sau đó liền cặp kè với Châu Tiểu Á kia mà... Sao lại... Sao lại thành ra như vậy?

- Nhìn rõ rồi chứ? Tô Thước tôi đã là người có vợ rồi, vợ tôi là Châu Tiểu Á, không phải Triệu Thu Ánh, vì vậy tôi chẳng có gì sai cả!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.