Chương trước
Chương sau
Hôm sau, ngay khi Châu Tiểu Á tan học thì Tô Thước đã cùng cô đến một cửa hàng thời trang để chuẩn bị lễ phục cho bữa tiệc sinh nhật của Châu Tiểu Ân, tuy nhiên thì ban đầu Châu Tiểu Á chỉ định ăn mặc đơn giản một chút, vì dù sao thì đó cũng là tiệc của chị gái, cô cũng chẳng phải nhân vật chính.

Nhưng đi bên cạnh cô là Tô Thước, một người đàn ông chú trọng hoàn mỹ, hơn nữa Châu Tiểu Á còn là vợ của anh, mà đã là vợ của Tô Thước thì làm sao có chuyện anh cho phép cô ăn mặc tùy tiện chứ.

Vừa bước chân vào bên trong cửa hàng thì Tô Thước đã ngồi bắt chéo chân và chờ đợi vợ mình thử váy. Với chiếc váy đầu tiên Châu Tiểu Á chọn thì quá quê mùa, hoàn toàn không nổi bật được vẻ đẹp của cô, tiếp theo là bộ thứ và bộ thứ ba... Cuối cùng Tô Thước thật sự phải chịu chết khiếu thẩm mỹ hiện tại của cô, nên anh đành phải đích thân ra tay.

Tô Thước chọn cho cô một chiếc váy đuôi cá dài, phía trên còn khoét khá sâu ở vòng một, phía sau lại phơi ra chiếc lưng tinh xảo kia, bộ lễ phục nóng bỏng này thật sự khiến cho Châu Tiểu Á phải xấu hổ, tuy nhiên thì Tô Thước thì lại thấy đây mới gọi là lễ phục phù hợp với vợ mình. Mặc dù chiều cao của Châu Tiểu Á có hạn, nhưng chiếc váy kia lại có thể tôn lên đôi thon thả, đồng thời cô lại có lợi thế chính là chiếc eo nhỏ, thì bộ lễ phục này đúng là sự lựa chọn hợp lý.

- Quyết định lấy bộ này đi.

Nghe Tô Thước nói như vậy thì không chỉ Châu Tiểu Á mà ngay cả nhân viên cũng không khỏi kinh, bình thường họ chỉ thấy đàn ông lựa quần áo cho người phụ nữ của mình không kín cổng cao tường thì cũng là những bộ cánh che chắn kĩ lưỡng, riêng người nam nhân này lại chọn cho bạn gái một chiếc váy có chút táo bạo... Cái này, hình như không đúng lắm thì phải.

Hiển nhiên đến Châu Tiểu Á cũng thấy hình như có gì đó sai sai ở đây, ngay lập tức cô liền đi đến chỗ của Tô Thước, nói:

- Như vậy không được lắm, em không thích bị người khác nhìn chằm chằm.

Mặc dù bề ngoài Châu Tiểu Á nói như vậy, nhưng trong lòng cô vẫn còn có nỗi canh cánh, vì người ta thường hay nói một nam nhân không có tính chiếm hữu thì khả năng cao là anh ấy không thích bạn. Nhưng bây giờ Tô Thước lại chọn cho cô một bộ lễ phục có chút nóng mắt này... Chẳng lẽ anh thật sự không thích cô sao?

Nhìn dáng vẻ lo lắng của Châu Tiểu Á thì anh cũng hiểu nôm na rồi, ngay giây sau anh liền hôn nhẹ lên môi cô, nói:

- Chỉ có kẻ hèn nhát mới không dám cho vợ mình mặc lễ phục xinh đẹp. Châu Tiểu Á, em nhìn tôi giống kẻ hèn nhát lắm sao?

Đương nhiên là Châu Tiểu Á kịch liệt lắc đầu rồi, Tô Thước là ai kia chứ? Anh đường đường là giảng viên đại học, còn là bang chủ của bang Mật Thước, đến cha cô còn phải nể nang vài phần... Sao có thể hèn nhát được chứ.



Nói đi nói lại một hồi thì Tô Thước cũng chốt lấy chiếc lễ phục đó, còn anh cũng tìm được một lễ phục hợp với chiếc váy kia của cô.

Mãi cho đến gần bảy giờ tối thì Tô Thước mới đưa Châu Tiểu Á đến biệt thự Châu gia. Vốn dĩ hôm nay Châu Chí Tường và Khang Diệu Di còn định sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho Châu Tiểu Ân ở khách sạn lớn nhất Giang Thành, nhưng cũng chẳng hiểu tại sao Châu Tiểu Ân lại từ chối và nói muốn tổ chức tại nhà.

Vừa bước xuống xe thì cả Châu Tiểu Á và Tô Thước đều thu hút được sự chú ý của tất cả quan khách, trong đó có cả Khang Diệu Di và Châu Chí Tường, nhưng vẻ mặt của Châu Tiểu Ân lại có chút cứng ngắc.

Vốn dĩ cô ta biết rằng Châu Tiểu Á bình thường rất an phận thủ thường, trước kia khi đi đến những buổi tiệc cũng chỉ dám mặt những chiếc váy kín cổng cao tường với dáng vẻ thanh lịch, đoan trang... Nhưng Châu Tiểu Ân ngàn vạn lần không ngờ đến hôm nay con ranh Châu Tiểu Á lại dám ăn mặc nóng mắt như vậy.

Đương nhiên là không chỉ có Châu Tiểu Ân nghĩ như thế, ngay cả người mẹ Khang Diệu Di cũng rất bất ngờ về con gái nhỏ như vậy. Ngay khi hai người bước vào bên trong bữa tiệc thì Khang Diệu Di liền bước đến, nhỏ giọng nói:

- Tiểu Á, con là người đã có chồng, sao lại ăn mặc hớ hênh như vậy chứ!

Châu Tiểu Á vốn dĩ còn định nói gì đó những đã bị Tô Thước ngăn lại, anh nhìn sang cô, sau đó lại nhìn sang Châu Tiểu Ân rồi đáp:

- Cô ấy có chồng rồi, ăn mặc như thế nào cũng đã có tôi ở đây. Trái lại Châu đại tiểu thư vẫn là danh môn tiểu thư, ăn mặc như vậy liệu có đúng thuần phong mỹ tục hay không?

Nghe đến đây thì cả Châu Tiểu Ân và Khang Diệu Di liền cứng người lại, một giây sau bà ấy liền nói:

- Tô Thước, con xem con nói kìa, nói thế nào thì hôm nay cũng là sinh nhật của Tiểu Ân, con bé ăn mặc thoải mái một chút cũng đâu có gì là sai thuần phong mỹ tục chứ.

- Vậy thì đúng rồi, vợ tôi hôm nay cũng ăn mặc thoải mái một chút... Thì cũng đâu có gì sai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.