Đâu sẽ là kết thúc?
Đâu sẽ là bắt đầu?
Chúng ta liệu có thật sự thuộc về nhau?
Một ngày nào đó, nếu vô tình lướt qua nhau, liệu em có nhận ra tôi?
Căn phòng tràn ngập ánh sáng và những đóa hồng xanh, ánh lên trong vẻđẹp thanh khiết là tiếng đàn trầm bổng, một điệu piano nhẹ nhàng mêhoặc, ngón tay thon thả nõn nà lướt trên phím đàn, khóe môi đỏ hồng vẽlên nét cười, mái tóc xanh dài cứ vậy tùy ý trong gió. Ngoài khung cửa,chậu hoa hồng xanh đang khoe sắc. Cô gái đó ngồi lặng lẽ trong cănphòng, một mình đàn lên những nốt nhạc trầm buồn, trong lòng còn mộtmảng tối trống rỗng, thiếu vắng chưa thể lấp đầy.
Mười năm trước, cuộc chiến giữa cô và những người bạn cùng với Ma Vương đã kếtthúc. Cô chỉ nhớ khi đó mình bị nước biển bao lấy, khi tỉnh lại cảm thấy trong lòng hụt hẫng, dường như đã quên đi điều gì, nhưng không cách nào nhớ ra. Những người bạn của cô đều đã an toàn, vậy mà sao cô lại cảmthấy đau đến vậy, như thể đã quên đi điều gì đó rất quan trọng
Nắng len vào khung cửa, nhảy một điệu múa uyển chuyển, đôi mắt xanhnhạt ngước nhìn ra xa, có ai đó đang đợi cô, ai đó với nụ cười tỏa nắng, ai đó luôn che chở cô, và ai đó ôn nhu dịu dàng ánh lên sắc đỏ chếtchóc. Cô mân mê chiếc vòng trên tay, những bông hoa hồng xanh tinh xảobằng ngọc thạch, phủ một lớp nhũ sắc và chiếc lắc nhỏ leng keng vàitiếng vui tai " dù em ở đâu anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-do-troi-danh-co-cu-doi-day/1857006/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.