Không khí xung quanh ngưng đọng đến nghẹt thở, nó cảm thấy cả người nhưmột khối đá nặng đè nén, không thể nhúc nhích. Cho đến khi khuôn mặtlãnh khốc tuyệt mỹ kia ghé sát mặt nó, bàn tay trắng trẻo lạnh lẽo chạmđến cổ nó, siết mạnh. Nó vẫn không có bất cứ cảm nhận nào, chỉ biết toàn thân đều run sợ, không thể phản kháng. Từng chút sinh mệnh dần tiêutan, ý thức cũng biến mất. Cho đến khi nó nghe thấy tiếng hét lớn củaSky, và bàn tay khác ôm nó vào lòng ấm áp, quen thuộc. Nó chợt tỉnh, đưa tay lên xoa nhẹ cổ đã bị sưng đỏ, ho khan một hồi.- Ồ, ta biếtngươi, con trai của lão Ngọc Hoàng khốn kiếp đã phong ấn ta, hơn nữa hai ta còn có quan hệ rất thân thiết đấy, xem ra đây thật sự là duyên nợ._Ma vương chuyển ánh mắt đến Sky, cẩn thận đánh giá một lượt, lộ ra vẻhứng thú như thể tìm được món đồ chơi mới thú vị hơn.
-Đừng nhiều lời, hãy nhân lúc hắn vừa thức tỉnh, lực lượng chưa khôi phục hoàn toàn, mau chóng giết hắn đi- Haray không cam tâm đứng nhìn.
- Ngươi? là người của địa phủ? Nhớ ra rồi, năm đó khi phong ấn ta, changươi cũng có phần, nợ cũ nên để cho hậu bối gánh chứ nhỉ_ Ánh mắt hắnlóe lên tia bỡn cợt, con người này có thứ uy lực mạnh mẽ, vô hình khiếnngười đối diện phải khiếp sợ.
Haray liếc nhìn Kevil, anh không chờ nổi nữa, phải nhanh kết thúc trận chiến này để đưa anh trởvề, dù có phải liều mạng chăng nữa. Không suy nghĩ nhiều, Haray dùng máu gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-do-troi-danh-co-cu-doi-day/1857005/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.