13
Sở Dao chạy trối chết, lại bị cảnh sát tìm thấy không lâu sau đó.
Ngày tôi lấy tro cốt của Ương Ương về, tôi đã chuẩn bị đầy đủ tư liệu, nhân viên nhà tang lễ giúp tôi gửi đi.
Một bản gửi cho sở cảnh sát, một bản gửi cho bà Lục.
Tôi đã quyết định rời đi, tôi cũng sẽ không để Ương Ương của tôi chết vô ích, tôi muốn cho những tội nhân kia, đều bị trừng phạt thích đáng.
Nhưng cuối cùng tôi vẫn xem thường hào quang của nam chính, dù sao trong thế giới tiểu thuyết, nam chủ giết người phóng hỏa, cũng không ai xử phạt được hắn.
Mặc dù bà Lục đau lòng vì cháu gái chết thảm, nhưng bà chỉ có một đứa con trai như Lục Trạch, bà cũng chỉ có thể bảo vệ Lục Trạch.
Người Lục gia rửa sạch tất cả hiềm nghi của Lục Trạch, để Sở Dao một mình cõng tất cả nồi.
Cô không chỉ bị nghi ngờ dính líu đến một ngành công nghiệp đen của cấy ghép nội tạng sống, mà còn bị nghi ngờ bán lại bí mật của công ty.
Lúc này tôi mới biết, thì ra Lục Trạch giả vờ cưới cô ấy, là vì dẫn người sau lưng cô ấy ra.
Nhưng điều này cũng vô nghĩa.
Tôi đã đọc quá nhiều tiểu thuyết như vậy trong thực tế, đây chỉ là một đoạn cầu mà tác giả sử dụng để tẩy trắng nam chính.
Lục Trạch có tẩy trắng thế nào đi nữa, cũng không phải A Trạch của tôi.
Sau khi Sở Dao vào tù, cô xin gặp Lục Trạch một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-chet-cua-hoa-nhai/2748252/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.