Kiểm tra sổ sách và hàng hóa quan trọng ở bến cảng xong. Đỗ Siêu lập tức quay về khách sạn tắm rửa thay đồ sạch sẽ rồi mới rời đi.
Lái xe về thành phố suốt đêm không nghỉ. Cuối cùng cũng đến bệnh viện quốc tế Tứ Thành. Anh vội vàng vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo, sau đó nhấn thang máy lên tầng trên.
Cửa thang máy mở ra, Đỗ Siêu đi đến một phòng VIP quen thuộc. Vệ sĩ đứng canh cửa thấy anh tới thì gật đầu một cái. Vừa khéo chạm mặt Triệu Cẩn Ngôn và Tăng Tuyết Dĩnh từ trong phòng bước ra. Anh bèn gật đầu với bọn họ, đợi bọn họ đi xa rồi mới gõ cửa.
“Vào đi.”
Vừa bước vào phòng, Đỗ Siêu liền trông thấy Dịch Nguyên đang nửa nằm nửa ngồi, dựa lưng vào gối đầu giường nhìn anh.
Hắn mặc quần áo bệnh nhân, trong tay cầm sợi dây chuyền bạch kim. Tóc tai không vuốt gel tạo kiểu bảnh bao như thường ngày, mà chỉ để rũ xuống trán một cách tự nhiên. Cả người đều gầy đi một vòng. Sắc mặt xanh xao tiều tụy. Khí thế cũng bị giảm đi phân nửa.
Xanh xao tiều tụy là đúng. Đâu có ai xuất huyết dạ dày đến ngất xỉu, phải nhập viện gần hai tuần mà mặt mày vẫn còn hồng hào tươi tắn được. Hơn nữa, một người bình thường chải chuốt chưng diện như con công. Hiện tại không sửa soạn, trạng thái không tốt vì vấn đề sức khỏe thì làm sao mà tươi cho nổi.
Có điều, dù tiều tụy như vậy nhưng hắn vẫn cực kỳ đẹp trai. Mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-bong/3651483/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.