Quán bar không ồn ào ầm ĩ như Lâm Minh Viễn tưởng tượng. Cũng có nhạc nhưng không giật đùng đùng, không có vũ công thoát y cởi quần lót, ném "khô mực"* lên đầu khách gì đó như giang hồ đồn.
*Khô mực: Áo vếu =))))
Bày trí bên trong rất sang trọng, nội thất đều được thiết kế theo kiểu các khối hình hộp xếp chồng hoặc lồi lõm, đến cả đèn chùm cũng vậy. Duy chỉ có bàn ghế ngồi là vây thành vòng tròn. Nhìn chung rất nghệ thuật, khiến người ta có cảm giác như lạc vào một chiều không gian khác để đi đến tương lai vậy.
Khách đến đều là nam giới. Kể cả nhân viên phục vụ cũng toàn là đàn ông. Dịch Nguyên nói đây là gay bar, vậy... những người ở đây cũng giống như cậu ư?
Lâm Minh Viễn không ngờ trên đời này có nhiều người giống mình đến vậy. Họ rất vui vẻ cởi mở, thậm chí còn có cả tụ điểm để vui chơi và gặp gỡ nữa. Khiến cho cậu tự cảm thấy bản thân thật chết nhát, đi đến đây mà trong lòng thấp thỏm. Sợ bị người quen bắt gặp mình tay trong tay một người đàn ông, bước vào cổng gay bar.
Dù sao nơi này hoàn toàn khác với khách sạn, vì khách sạn mang tính riêng tư. Với lại khách đến thuê phòng là hai ba người đàn ông hay hai ba người phụ nữ một phòng cũng chẳng hiếm. Đâu ai rảnh mà đoán họ là cong hay thẳng chứ.
Lâm Minh Viễn nhìn xung quanh. Không gian mờ tối, phần nhiều là mang đến cảm giác thư giãn. Cơ mà không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-bong/2712833/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.