Nhà Dịch Nguyên cách đây rất xa. Hắn và Lâm Minh Viễn dầm mưa ướt sũng. Điều hòa trong xe cũng chẳng khiến cho cảm giác dính ướt của quần áo trở nên dễ chịu hơn chút nào. Dịch Nguyên bảo Tăng Tuyết Dĩnh ghé vào khách sạn ba sao gần đó. Lúc này, Lâm Minh Viễn vẫn luôn im lặng ngồi nghe bọn họn tán dóc. Đột nhiên nắm lấy góc cổ tay áo hắn, giật giật nhẹ hai cái. Hắn quay qua, nhướng mày đợi cậu nói.
Lâm Minh Viễn hơi siết chặt lòng bàn tay mình, cuối cùng hạ quyết tâm, nói nhỏ: "Hay là... ghé sang nhà tôi đi?"
Dịch Nguyên nghe xong không giấu được ngạc nhiên, hơi mở to mắt nhìn cậu.
Hắn biết Lâm Minh Viễn luôn lo sợ bị người khác phát hiện ra tính hướng của mình. Đi đường cũng không dám nắm tay. Chỉ khi ở nơi vắng vẻ không có ai, hoặc vào trong gay bar, nơi mà tất cả những người xung quanh đều là đồng loại, cậu mới có thể thả lỏng.
Hơn nữa, hắn chắc chắn một điều rằng, cậu càng sợ bị người nhà phát hiện ra mối quan hệ bao nuôi giữa bọn họ hơn là chuyện tính hướng của mình.
Vậy mà hôm nay Lâm Minh Viễn đột nhiên chủ động đề nghị hắn đến nhà cậu. Điều này khiến hắn không khỏi bất ngờ.
Dịch Nguyên cũng khẽ nói: "Về nhà cậu ổn không?"
Lâm Minh Viễn đặt tay mình lên mu bàn tay hắn, nhẹ nhàng nắm lấy. Cậu mỉm cười: "Sao lại không?"
Dịch Nguyên nhìn nụ cười mỉm dịu dàng, mang lại cảm giác đáng tin cậy khiến cho người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-bong/2712831/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.