Có chút bất đắc dĩ, nhẹ nhànglắc đầu, Tô Mộc nhìn Thuần Tưởng đã chìm sâu vào giấc ngủ, thuận tay lôi chăntrên giường, che lên người thay cho cô, bất chợt, anh nhớ đến một chuyện vôcùng quan trọng.
Tối nay anh ngủ ở đâu?
Trên ghế sofa.
Cả đêm nay, Tô Mộc không thểnào ngủ được, một là ghê sofa nhà anh thật không phải một chỗ lý tưởng để nằm,hơn nữa, anh nghe được câu chuyện của Thuần Tưởng mới chỉ đến một nửa, làm anhkhông ngủ được yên lòng.
Người khác nhìn Tô Mộc, có lẽsẽ thấy anh là con người lạnh lùng, bên ngoài dường như rất bình tĩnh nhưngthực tế thì không phải như thế, chỉ cần là người thì sẽ có khi cảm thấy nônnóng bất an, có lẽ bởi vì người nào đó, hay một chuyện nào đó, tóm lại là mộtngười ngoài lạnh trong nóng.
Huống chi là Tô Mộc, chưa baogiờ anh nhận mình là người tỉnh táo xử lý công việc, ít nhất là khi đối mặt vớichuyện này của Thuần Tưởng… Anh không có cách nào.
Cho đến khi trời tờ mờ sáng,Tô Mộc mới hơi buồn ngủ, nhưng trước khi anh mơ mơ màng màng đi vào giấc ngủ,trong nhà đột nhiên truyền ra một tiếng động khổng lồ, dường như là thứ gì đóđập vào mặt đất, Tô Mộc nhất thời kinh ngạc, sau đó mới suy nghĩ, là ai đangđập đồ?
Nhảy dựng lên từ ghế sofa,anh chạy đến trước cửa phòng mình, vừa đẩy cửa ra, nhịn không được vui vẻ.
Tên ngu ngốc này, Tô Mộckhông khỏi cau mày, đi lại kéo cô lên. Đến xem cô đạp thứ gì xuống dưới đất,thì ra chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-vach-dung-nhin-trom/3103805/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.