“Cái gì vậy? Sao độtnhiên lại hỏi tôi?” Chợt nhíu mày, Thuần Tưởng thật không biết nên trả lờinhư thế nào trước câu hỏi của Tô Mộc.
“Tôi đã nói hết rồi, saocô lại không nói?” Tô Mộc bĩu môi, xem thường.
“Tôi đâu có nói muốn trao đổivới anh, là anh đồng ý nói chuyện của anh thôi, tôi không muốn nói làchuyện của tôi.” Khó khi Thuần Tưởng gian xảo được một lần, lại còntrước mắt Tô Mộc nữa chứ!
“À, thì ra quan hệđã đến mức không thể chia sẻ rồi.” Tô Mộc hiểu rõ gật đầu, giống nhưđiều gì cũng đã khám phá được vậy.
Thuần Tưởng lúc này mới hốthoảng, cô không biết Tô Mộc biết được chuyện gì giữa cô và Tô Viễn, dù sao cũnglà anh của Tô Viễn, không thể không biết được, dù chỉ một tí xíu, nhưng… Bọn họlà anh em cùng cha khác mẹ, quan hệ xem chừng không tốt đến nỗi có thể chia sẻmọi chuyện cho nhau!
Suy nghĩ lung tung, suy nghĩlung tung, Thuần Tưởng vỗ vỗ trán của mình, đột nhiên phát hiện mình thật nguxuẩn, tránh trái tránh phải như vậy, chẳng phải càng làm người ta thấy nghi ngờhơn sao?
“Là đàn anh đại học mà thôi,tôi và Tô Viễn đều tốt nghiệp ở đại học A. Anh ta trên tôi ba năm nên… Cũngkhông thường gặp nhau lắm.” Thuần Tưởng mơ hồ giải thích quan hệ giữa côvà Tô Viễn, chỉ là bỏ đi những phần không quan trọng mà thôi.
Thật sự là không quan trọng,rất không quan trọng mà. Thuần Tưởng đỡ lại ánh mắt không tin của Tô Mộc, trongmắt giải thích như vậy.
“À, thì ra là đàn anh.” Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-vach-dung-nhin-trom/3103786/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.