Chẳng qua hiện giờ quan trọng là phải góp đủ tiền rời khỏi phủ, nàng sẽ không nhiều chuyện để lộ việc đó ra ngoài, người Đinh phủ có tốt hay xấu thìcũng không liên quan gì đến nàng, nàng chỉ muốn đặt mình ra ngoài, sớmngày thoát được khỏi vùng lầy đó.
Nhìn nàng sắp xếp bút mực tranh vẽ đâu ra đấy, ánh mắt Quản Nguyên Thiện không tự giác rơi vào bức “HỈThước đậu trên cành mai” mà nàng đang vẽ dở, bỗng nhiên thốt lên: “Tamới mua một tòa nhà ở trong thành, phía đông thành, là nhà cũ của Liễugia, ta thấy ngươi vẽ có chút phong cách của người xưa, không bằng ngươi tới vẽ nhà cho ta, một bức một trăm lượng.
”Này...” Một bức một trăm lượng?
Không thẹn mà nói, nàng động tâm, vô cùng vui mừng được hắn nhờ làm, Đinh phủ cách thành đông không xa, mất khoảng mấy phút, đó là với tốc độ đi bộcủa nàng.
Nhưng mà nàng có chút chần chừ, không dám đáp ứng, tiến vào tòa nhà của người khác không thể sánh bằng ra ngoài Đinh phủ, nàngtuy là nữ giả trang nam, nhưng vẫn bận tâm đến thanh danh, không thể xúc động mà nhận việc, cho dù nàng vô cùng cần khoản tiền kia.
”Trong nhà của ta có khoảng mười cái sân, cảnh trí không giống nhau, khôngnhất định phải vẽ toàn bộ, vẽ trước 7, 8 tấm xem thử, tiền công nhấtđịnh sẽ không bạc đãi.” Hắn lấy tiền dụ dỗ.
”Ngài nói thật?” Bảy, tám bức vẽ tương đương với bảy, tám trăm lượng bạc...Trong lòng Cầu HiMai sôi sục, giống như nhìn thấy ánh mặt trời.
”Ngươi thấy tagiống như đang nói dối sao? Ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-tuan-phu-lua-the/59796/chuong-4-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.