"Em, em không cần phải làm vậy đâu."
Khổng Quân Thụy bối rối nhìn cô bé kia đang hết sức chăm chú bôi thuốc cho mình. Nhưng vì cánh tay cô còn bé, chạm lên vết thương không cẩn thận hay bị đánh rơi bông băng. Mỗi lúc như vậy, gương mặt cô bé lại xụ xuống, ánh mắt ầng ậc nước như sắp khóc.
Khổng Quân Thụy an ủi cô bé.
"Anh, anh cũng chưa từng băng bó cho ai bao giờ, em làm cẩn thận lắm rồi, đừng lo."
"Có thật không ạ?"
Cô bé nhìn Khổng Quân Thụy. Anh ra sức gật đầu, cuối cùng cô bé cũng mỉm cười thật tươi.
Phải rồi, là nụ cười này mới đúng chứ.
Khổng Quân Thụy muốn cô bé mãi mỉm cười.
Nhưng điều đó cũng không ngăn cản cô bé tiếp tục giúp anh trị thương. Khổng Quân Thụy thở dài. Loay hoay một lúc, cuối cùng gương mặt anh dán tùm lum băng cứu thương cô bé mới dừng lại. Hơn thế, cô bé còn thở phào một cái, ra vẻ mình là vị cứu tinh.
"Cuối cùng cũng xong rồi."
Nhìn em dễ thương quá đi mất. Khổng Quân Thụy nghĩ trong đầu.
Cô bé đặt hộp cứu thương sang một bên, ngồi xuống bên cạnh anh. Khổng Quân Thụy lại bối rối, ngồi nhích sang một bên, anh hết vuốt tóc rồi lại cẩn thận nhìn sang cô bé, như thể sợ mình làm gì ảnh hưởng đến cô.
"Em mới nhìn thấy anh lần đầu á, anh ở đây bao lâu rồi vậy? Anh cũng theo gia đình đến đây nghỉ mát à?"
Cô bé hồn nhiên hỏi.
"Anh, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-thuc-tiep-can-cua-tong-tai-hai-mat/3036669/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.