Từ khi sinh ra đến bây giờ Khổng Quân Thụy chỉ có mình mẹ.
Chính vì vậy cho dù bà có đánh đập đay nghiến anh đến mức nào, Khổng Quân Thụy không một lời oán trách mẹ, bởi vì không có mẹ, anh chỉ còn lại một mình trên thế giới này.
Thế nhưng, hôm nay là lần đầu anh phản kháng lại mẹ.
"Thằng mất dạy! Ai là người đã nuôi nấng mày hả? Mày quay lại đây cho tao, mày quay lại đây ngay lập tức."
Tiếng gào thét của người mẹ vang vọng đằng sau anh. Trong cơn mưa đổ như trút nước, Khổng Quân Thụy kéo tay Thẩm Mộng Đình chạy đi.
Hai người dừng lại ở đình vọng lâu trong vườn tránh mưa. Khổng Quân Thụy tức giận quay sang mắng cô.
"Em có biết hành động đó nguy hiểm thế nào không? Em không quan tâm đến tính mạng của mình hả?"
Thẩm Mộng Đình rụt người lại vì bị mắng. Nhìn cô như thế, anh lại cảm thấy đau lòng. Kiềm lại cơn tức giận, Khổng Quân Thụy dịu dàng xoa đầu cô.
"Anh xin lỗi. Chắc em sợ lắm hả? Sao em lại đến nhà anh?"
Thẩm Mộng Đình bối rối trả lời.
"Em đang chơi ở nhà, đột nhiên em nghe thấy tiếng quát tháo đánh đập rất lớn. Nó từ nhà anh em sợ anh bị làm sao nên đã vội vàng chạy sang xem. Em, em thật sự không biết dì lại làm như vậy."
Cô bé lo lắng cho anh, nhưng cũng làm anh sợ hãi.
"Em, em biết rồi nhỉ?"
Khổng Quân Thụy nhìn đi chỗ khác. Liệu cô sẽ không nhìn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-thuc-tiep-can-cua-tong-tai-hai-mat/3036668/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.