Mộc Nam vừa chạm phải đôi mắt người kia liền ngơ ngẩn cả người, vì đôi mắt của người nọ, vì mái tóc xoăn vàng, và còn khuôn mặt nhìn khá quen thuộc. Anh thậm chí còn có cảm tưởng bản thân đang nhìn thấy Mộc Tiểu Quy nhà anh khi đã trưởng thành, nhưng đương nhiên là không phải. Mới ngày hôm qua tên hỗn đản nhà anh vẫn còn đang phơi chim nhỏ cùng mông trần đi dạo khắp nhà mà.
Hơn nữa khi anh nhìn đến đối phương lại có một loại tâm trạng khó hiểu và quái dị, không thể nói rõ là gì, chỉ biết đó không phải là chán ghét. Nhưng nhìn cái người có khuôn mặt tương tự Mộc Tiểu Quy kia, trong lòng anh vẫn không kềm được mà có chút đề phòng.
“Mộ Bắc.”
Đối phương thấy anh ngây ngốc nhìn mình chằm chằm, liền lên tiếng mở lời. Mộc Nam lúc này mới kịp phản ứng, thì ra anh ta chính là vị bệ hạ ung thư tay Mộ Bắc kia.
Thế mà lại là vị bệ hạ ung thư tay kia ư?! Mộc Nam kinh ngạc một chút, anh ta vốn dĩ không phải là một tên gấu con.
Anh nhớ rõ địa chỉ của Mộ Bắc, cách Tân Thành hai tỉnh. Nghĩ đến khoảng cách giữa hai tỉnh khiến suy nghĩ có chút trầm lại. Anh tỏ ý xin lỗi mà nói với Mộ Bắc, “Bệ hạ chào ngài, tôi là Mộc Nam, chủ quán của ‘Phủ nguyên soái’.” Sau khi nói xong anh do dự một chút, vẫn là cầm lòng không được bèn hỏi, “Anh… trước kia đã tới Tân Thành bao giờ chưa?”
Mộc Nam cứ cho rằng phòng bị trong lòng anh che giấu rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-thuc-chan-nuoi-tong-tai-kieu-ngao/595254/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.