Bắc đế bệ hạ: Anh không biết xấu hổ.
Lúc Mộc Nam nhận được tin nhắn mà Mộ Bắc gửi, vừa vặn anh đang bưng ly trà lên miệng nhấp. Không nghĩ đến mà liếc nhìn tin nhắn nọ, ngay lập tức toàn bộ trà trong miệng đều bị phun lên màn hình vi tính. Một bên ho khan một bên vội vàng rút mấy tờ khăn giấy ra lau.
Phòng làm việc của bọn họ tất cả chỉ vỏn vẹn trong một gian phòng, kho hàng hóa thì được đặt trên lầu hai. Lúc trước, khi Mộc Nam thiết kế phòng làm việc cũng không nghĩ đến thiết kế cho mình một gian phòng riêng, chỉ đơn giản kê bàn làm việc của mình đặt bên cạnh cửa sổ, cách ly với người khác bằng một lối đi và vài chậu hoa cảnh.
Cho nên khi đột nhiên nghe tiếng ho khan của anh, mọi người trong phòng đều hỏi han anh có chuyện gì. Mộc Nam một bên lau màn hình toàn nước, một bên trả lời, “Không có gì, bị một con gấu con làm cho hoảng sợ thôi.”
Mọi người cho rằng anh nói gấu con đó chính là nói Mộc Tiểu Quy, liền trêu ghẹo vài câu, lại tiếp làm chuyện của mình.
Lau khô mớ nước trên màn hình xong, Mộc Nam đang định trả lời tin nhắn của đối phương, thì liền nhận được tin nhắn nữa mới vừa gửi qua.
Bắc đế bệ hạ: Không cần gàn dở.
Không biết xấu hổ, không cần gàn dở…
Đây là lại đánh chữ nhầm sao? Mộc Nam tự nhiên cảm thấy rất tức cười, bỗng dưng có một loại xúc động muốn dạy cho tên bệ hạ ung thư tay này một lớp chữ Hán. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-thuc-chan-nuoi-tong-tai-kieu-ngao/595253/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.