Có một số chuyện, thật sự không thể kéo dài nữa.
Cho dù lần đi kinh thành này nguy hiểm như thế nào, hắn cũng không thể không đi.
"Ta đã trở về!" Hạo Nhiên hô một tiếng.
Khiêng bột gạo nếp đi vào phòng bếp, không ngừng nhếch miệng cười.
"Hạo Nhiên ca trở lại, cực khổ rồi, để bột gạo nếp lên bàn đi!"
"Hạo Nhiên thúc thúc uống nước!" Bất Hối vội bưng nước đưa cho Hạo Nhiên.
Hạo Nhiên vui mừng nhận lấy, ừng ực ừng ực uống vài hớp, đưa cái ly cho Bất Hối, "Bên ngoài còn có bột gạo nếp, đường mía, trước mang vào rồi lại nói!"
Tùy Duyên nghe vậy, vội lau khô tay, "Hạo Nhiên ca, để ta giúp ngươi!"
"Không cần, không cần, ngươi làm bánh gạo nếp đi, những chuyện tốn sức lực này, cứ giao cho nam nhân như ta làm là được!"
Tùy Duyên vốn muốn nói gì đó, Tái đại nương mở miệng, "A Duyên, ngươi vẫn nên làm bánh gạo nếp đi, tránh cho một hồi bên Túy Tiên lâu tới lấy, ngươi còn chưa làm xong!"
Tùy Duyên nghe vậy, buộc lòng phải thôi.
Cố gắng làm bánh gạo nếp.
Trước giờ cơm tối, 150 cái bánh ngọt đã chuẩn bị sẵn sàng, ba chiếc xe ngựa của Túy Tiên lâu tới, còn có hộp đựng thức ăn, Tùy Duyên xếp bánh gạo nếp vào trong hộp đựng thức ăn, tính số bạc, cười híp mắt tiễn bọn họ đi.
Đợi bọn họ đi xa, Tùy Duyên mới xoay người, lại thấy Hạo Nhiên nhìn mình.
"Hạo Nhiên ca, có chuyện gì sao?"
Hạo Nhiên gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-phat-tai-cua-thuong-phu/2010395/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.