Đứng ở lập trường kinh doanh, trong lòng Lâm chưởng quỹ vẫn nhớ, năm đó, lúc chủ nhân giao Túy Tiên lâu cho hắn đã nói, mọi chuyện phải lấy Túy Tiên lâu làm đầu, cho dù là phụ thân chết nương chết lão bà chạy theo người khác, cũng phải đặt Túy Tiên lâu lên đầu.
Cho nên hôm nay, cho dù......
Lâm chưởng quỹ nói xong, len lén liếc nhìn Hạo Nhiên, thấy khóe miệng Hạo Nhiên hiện lên ý cười, hơi thở phào nhẹ nhõm.
Tâm tư của Lâm chưởng quỹ, ngược lại Tùy Duyên hiểu rõ.
Nhưng mà, nếu như bán cách phối chế món ăn cho Lâm chưởng quỹ, về sau nếu như mình cũng mở tửu lâu, sẽ không thể nấu món ăn này.
Về phương diện đạo lý sẽ không nói được.
"Lâm chưởng quỹ, tâm tư của ngươi, ta hiểu, nhưng mà......"
Nghiêng đầu nhìn Hạo Nhiên.
Hạo Nhiên gật đầu trấn an Tùy Duyên, mới lên tiếng, "Lâm chưởng quỹ, không bằng như vậy, món sườn kho bánh chưng này, trước tiên Túy Tiên lâu có thể bán, dù sao, muội tử của ta, trong lúc nhất thời cũng không có nhiều bạc để mở tửu lâu, hơn nữa, món này, nếu như bán được, chắc chắn người muốn bắt chước sẽ rất nhiều, cũng không thể chỉ có duy nhất Túy Tiên lâu có, nếu muốn so với chúng ta, liền xem ai nấu ăn ngon hơn, giữ được miệng của khách nhân, khiến khách nhân cam tâm tình nguyện móc bạc ra trả, ngươi thấy đúng không!"
Lâm chưởng quỹ nhất thời hiểu ra.
Hạo Nhiên nói đúng, trên thế gian này, có thứ, vĩnh viễn chỉ có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-phat-tai-cua-thuong-phu/2010393/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.