Sầm Từ thấy đôi mắt Tẩn Huân sâu thẳm, tựa như dải ngân hà ẩn mình trong đó, mênh mông vô tận.
Hơi thở của anh len lỏi giữa hơi thở của cô, mát lạnh như hương tuyết, trong lành như hương gỗ.
Mùi hương cơ thể con người thật kỳ diệu, không ai giống ai, nó dường như là một ký hiệu đặc biệt, duy nhất, không thể thay thế.
Sầm Từ cảm thấy hơi thở của Tần Huân men theo cánh tay đang bịt tai cô, dần dần truyền đến cơ thể cô, dù hơi thở ấy nhẹ nhàng mỏng manh, song cô vẫn cảm nhận được rõ ràng.
Trong đôi mắt Tần Huân phản chiếu hình bóng một người phụ nữ, Sầm Từ ngạc nhiên nhận ra đó chính là mình, rốt cuộc cô cũng hiểu được ý nghĩa của câu “Trong mắt anh ấy chỉ có bạn“.
Bầu trời đêm lúc này thỉnh thoảng rực rỡ pháo hoa cũng phản chiếu trong đôi mắt Tần Huân, cảm giác này thật lạ lùng, cũng thật kỳ diệu, đến nỗi Sầm Từ không thể rời mắt, chỉ muốn ngắm nhìn anh như thể mãi.
Nhưng Sầm Từ có một linh cảm, hình như sắp xảy ra chuyện gì.
Nhất là khi Tần Huân không hề chớp mắt và nhìn cô chăm chú, ngón tay mảnh khảnh của anh vuốt ve gò má cô, linh cảm ngày càng mạnh mẽ hơn.
Cô muốn cử động, tránh khỏi đôi tay anh, nhưng cô không cử động nổi, nên đành mặc cho cảm xúc này tự do tuôn trào như nước chảy dưới lớp băng.
Sầm Từ thấy Tần Huân từ từ tiến đến gần khuôn mặt mình, cô nhận thấy tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469862/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.