Đồng hồ vừa điểm 0 giờ, tiếng reo hò, cả tiếng pháo nổ loáng thoáng vọng ra từ những gia đình chưa ngủ xung quanh.
Sầm Từ đắp chăn cho bà nội, thì thầm chúc năm mới bà, rồi đặt một thẻ xăm cầu phúc xuống dưới gối của bà như mọi năm.
Sau đó cô ra ngoài sân, chọn một nhánh của cây vải già, treo một thẻ xăm cầu phúc khác lên trên đó, Sầm Từ đứng ngắm cây cổ thụ này một lát, tính cả chiếc thẻ xăm Sầm Từ vừa treo lên thì trên cây chỉ có năm chiếc thẻ.
Xung quanh ngôi nhà dân yên tĩnh trở lại, tuyết lại bắt đầu rơi lả tả, khiến khoảng sân được phủ một lớp tuyết trắng mỏng như có ai rải muối lên trên, ánh trăng lúc này cũng hắt xuống, phản chiếu thành thứ ánh sáng óng ánh như ban ngày.
Sầm Từ ngồi trong sân một lúc, không khí trong lành mát mẻ, thoang thoảng mùi pháo nổ, vỏ pháo hoa sau khi đã nổ hết bị tuyết bao phủ.
Sầm Từ bước lên, gom những chiếc vỏ pháo vào một chỗ, bỏ hết vào túi đựng rác, rồi quét sạch tàn pháo hoa rải rác trên nền đất, thu dọn xong cô quay lại ngắm nhìn những chiếc đèn lồng đỏ của mọi nhà đang đung đưa giữa trời tuyết, trong đêm Giao thừa này, nó mang lại chút cảm giác yên bình.
Bà nội nói, năm tháng yên bình là chuyện của người già, thanh niên không nên nghĩ đến năm tháng yên bình.
Sầm Từ cũng không hiểu được ý nghĩa của năm tháng yên bình nhưng cô cảm thấy, chỉ cần quay đầu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469859/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.