Sầm Từ vô thức nhìn Tần Huân, quả nhiên anh rất bình tĩnh, cảm xúc không hề bị ảnh hưởng bởi người trước mắt, thậm chí còn có thể nhận ra vấn đề nằm ở đâu.
Sự tin tưởng trước đây Sầm Từ xây dựng cho anh đang dần dao động, có thật là anh chỉ biết một chút về tâm lý không?
Cô biết người làm kinh doanh lý trí thường rất bình tĩnh, nhưng phản ứng của Tần Huân đã vượt ngoài phạm vi lý trí mà một thương nhân cần có.
Gương mặt Trạm Tiểu Dã lúc này mang theo vẻ kỳ lạ, nhìn chằm chằm Tần Huân bằng ánh mắt đầy mờ ám, cậu ta không trả lời câu hỏi, mà tiếp tục nói: “Có thể nói rằng, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.
Bác sĩ Sầm có dáng người đẹp như thế, người đàn ông nào mà chẳng muốn lên giường với cô ta.
Ô, mà có lẽ anh đã ngủ với cô ta rồi, thấy thế nào? Ngủ với người đẹp sướng không? Giám đốc Tần, người phụ nữ này chỉ phục vụ kẻ có tiền, không biết chừng cô ta đã lên giường với hàng tá khách hàng rồi...”
Giọng điệu này vô cùng ngả ngớn.
Tần Huân siết chặt tay, lao tới túm lấy cổ áo của Trạm Tiểu Dã, suýt nữa đã vung nắm đấm ra, song bị Sầm Từ cản lại.
Cuối cùng Tần Huân buông tay xuống, dù gì đối phương cũng là Trạm Tiểu Dã, anh hạ giọng dạy dỗ: “Nói tôi thì được, nhưng gièm pha phụ nữ thì có tài cán gì chứ?” “Nhưng tôi vẫn chỉ là trẻ con mà.” Giọng nói của Trạm Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469840/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.