Hình như...
là cảm giác lo lắng không tên, nhưng anh không rõ mình đang lo lắng cho bản thân, người bên cạnh, hay lo cho Sầm Từ.
Bùi Lục cứ nhìn chằm chằm bóng lưng Sầm Từ, mãi cho đến khi cô chìm trong bóng tối, anh ta mới nhận ra phần nhiều trong sự lo lắng này là sợ hãi.
Dường như bóng đêm đang đồng hành cùng Sầm Từ.
Bóng tối không chỉ nuốt chửng cô, mà còn nuốt chửng cả những người xung quanh cô.
Có cảm giác như không thể ngăn cản nổi nó, đuổi nó cũng không đi, ngược lại nó còn sinh sôi nảy nở.
Bùi Lục không biết tại sao mình lại có cảm xúc này, cho đến khi nghe thấy tiếng nói chuyện của Trạm Tiểu Dã trong phòng, anh mới hoàn hồn.
Trạm Tiểu Dã bị còng một tay lên đầu giường, cả người ngồi trên đó, đầu gục xuống, tay còn lại thì luồn vào mái tóc.
Ban đầu Trạm Tiểu Dã còn thì thầm lẩm bẩm, càng về sau giọng nói càng to.
Sau khi vào phòng, Sầm Từ đứng trước mặt Trạm Tiểu Dã, không làm phiền cậu ta, chỉ quan sát tình hình.
Tần Huân ra khỏi phòng ngủ chính, vào phòng ngủ phụ, thấy Bùi Lục đứng đó nhìn chăm chú nên càng cảm thấy kỳ lạ hơn, nhưng anh cũng không hỏi nhiều, mà trực tiếp vào thẳng phòng ngủ phụ, đến bên cạnh Sầm Từ, không tỏ thái độ gì.
Từ nãy đến giờ Trạm Tiểu Dã vẫn cứ gục đầu xuống, có lẽ giọng nói của những người khác trong phòng không ảnh hưởng gì đến cậu ta.
Tiếng lẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469839/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.