“Bác sĩ Sâm, tôi tưởng cô sẽ điều tra tới cùng, sao vậy? Bị Trạm Xương dọa sợ rồi?” Trạm Dã cười khẩy.
Từ khi vào phòng tới giờ, cậu ta luôn nắm quyền chủ động trong cuộc hội thoại, tất cả mọi thay đổi đều nằm trong sự khống chế của cậu ta.
Vẻ mặt của Sầm Từ không hề sợ hãi, nhưng trong thâm tâm lại đang thầm khái quát nhanh những đặc điểm, tính cách nhân cách bệnh lý của Trạm Tiểu Dã: nham hiểm, ham muốn trả thù, làm việc có kế hoạch.
Nhưng đồng thời cậu ta cũng chưa kiểm soát được tính cách của mình, tương tự như việc cậu ta chủ động xuất hiện.
Và cả sự nhạy cảm của cậu ta, ví như vì chuyện cái tên mà thay đổi cảm xúc rất rõ ràng.
Sầm Từ không sợ bệnh nhân bị phân liệt nhân cách, cái cô sợ là gặp phải kiểu nhân cách bệnh lý thâm sâu khó lường, không gì ngăn cản nổi, đó mới thực sự là vấn đề nan giải, nhưng nhân cách bệnh lý của Trạm Tiểu Dã hiện tại còn đơn giản, tuy trông có vẻ đáng sợ, nhưng không khó giải quyết.
Quan tâm điều gì thì nó chính là điểm yếu, mà điểm yếu chính là khuyết điểm.
Sầm Từ ngồi trên ghế, rất bình tĩnh hỏi cậu ta: “Trạm Tiểu Dã, nguyên nhân gây bệnh nằm ở phía cậu, vậy tại sao cậu lại cảm thấy tôi sẽ điều tra bố cậu đến cùng?” “Trạm Dã.” Cậu ta hờ hững lên tiếng sửa lại.
Sầm Từ cười nhưng không nói.
Cậu ta uể oải dựa vào lưng ghế ngồi bắt chéo chân: “Trạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469819/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.