Anh ta đứng tựa vào bàn bếp, hai chân bắt chéo, khoanh tay trước ngực.
Tần Huân biết Tiêu Hàng có chuyện muốn nói, nhưng bản thân cũng không hỏi trước, bình tĩnh khuấy bơ.
Cuối cùng Tiêu Hàng không kiềm chế được nữa, mở miệng nói: “Tần Huân, lần này về thành phố Nam cậu hơi khác lạ.” Tần Huân khuấy bơ xong thì đặt sang một bên, mở tủ lạnh lấy ra hai quả trứng gà: “Khác như thế nào?” Tiêu Hàng im lặng một lát: “Trước đây cậu không thích lo chuyện bao đồng.” “Ý cậu muốn nói tối già rồi?” “Không phải.” Tiêu Hàng đổi dáng đứng rồi nói tiếp: “Tôi cảm thấy, cậu đang coi việc của người phụ nữ kia là việc của mình.
“Đừng gọi người này người kia, cô ấy có tên đấy.” “Được rồi, Sầm Từ.” Tiêu Hàng đồng ý, quay trở về chuyện chính: “Đầu tiên cô ta gây chuyện với Châu Quân, sau đó lại chọc giận Trạm Xương, cậu không hề ngại rắc rối đi giải quyết từng chuyện giúp cô ta, lần trước suýt nữa cậu mất mạng cũng là vì cô gái Sầm Từ này, Tần Huân tôi muốn hỏi cậu, rốt cuộc cậu đang muốn làm gì?”
Tần Huân đổ lòng trắng trứng vào khuôn bánh, hời hợt trả lời: “Cậu nói quá lên rồi, dù là Châu Quân hay Trạm Xương thì cô ấy đều có khả năng tự giải quyết, tôi chẳng qua chỉ đứng ra nhắc nhở cô ấy mà thôi, còn chuyện tai nạn lần trước, đâu có nghiêm trọng như cậu nói, sao tôi có thể suýt mất mạng được?” Tiêu Hàng thở dài: “Sầm Từ đúng là rất xinh đẹp, Tần Huân à, cậu cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469818/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.