Vì Sầm Từ đến, nên mẹ của Trạm Tiểu Dã có lòng bỏ nhiều công sức hơn.
Hoa tươi vận chuyển đường hàng không, thức ăn đắt tiền đặt trước ở nước ngoài, từ sân vườn đến phòng ốc đều được dọn dẹp sạch sẽ không một hạt bụi...
Nhưng Sầm Từ hoàn toàn không có ý định dùng cơm ở nhà bà ta, sau khi lịch sự cảm ơn, cô tỏ ý muốn vào thăm Trạm Tiểu Dã trước.
Ý tốt bị từ chối, rõ ràng mẹ Trạm Tiểu Dã cảm thấy hơi lúng túng.
Bà ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: “Vậy cô dùng ít bánh ngọt nhé, tôi bảo cô giúp việc làm bánh ngọt từ sáng đây, bây giờ ăn ngon lãm, cỡ Lưu...” “Không cần phiền thế đâu.” Sầm Từ nhẹ nhàng ngắt lời bà ta: “Mẹ Tiểu Dã, hôm nay tôi đến đây chủ yếu muốn quan sát
môi trường sống hằng ngày và tình hình lúc ở nhà của Tiểu Dã, bà không phải khách sáo như thế.
Ngoài ra, về chuyện chồng bà gọi điện và nói năng thô lỗ trước đây tôi cũng đã nói với bà rồi, tôi không hề giận, ông bà là bố mẹ của Tiểu Dã, tôi rất hiểu tâm trạng này, nên bà không cần áy náy với tôi, tôi thật sự không sao.” Thấy suy nghĩ của mình bị Sầm Từ nhìn thấu, mẹ Trạm Tiểu Dã lập tức cảm thấy khó xử, nhưng cũng vô cùng cảm kích.
Có thể an ủi bà và bày tỏ mọi chuyện một cách cởi mở thẳng thắn như thế, đủ để thấy sự rộng lượng của Sầm Từ, tiếp tục giao Tiểu Dã cho bác sĩ điều trị như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469792/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.