Đến tận khi vào thang máy, Sầm Từ mới hỏi Tần Huân người đó là ai.
Tần Huân nói: “Một cấp dưới của Châu Quân, đã đi theo anh ta nhiều năm rồi, có biệt danh là “Đuôi.
Đừng thấy anh ta tướng mạo xoàng xĩnh, năng lực làm việc của anh ta không coi thường được đầu, một khi đã bị anh ta nhăm trúng, thì đừng hòng thoát khỏi, người bị nhăm sẽ cảm thấy không khác gì bị mọc thêm một cái đuôi.” Nghe Tần Huân nói vậy, không hiểu sao Sầm Từ cảm thấy bất an.
***
Sau khi vào phòng bệnh của Châu Quân, Đuôi không đóng cửa ngay, mà dặn dò vệ sĩ đứng cửa phải canh chừng, bởi ngoài kia lại có thêm nhiều phóng viên đến.
Căn dặn xong anh ta mới yên tâm vào phòng.
“Anh Quân, anh vẫn gặp cô ta à?” Châu Quân này có an tri ngộ, nên Đuôi báo đáp lại ơn tri ngộ của anh ta, những năm qua Đuôi tận tụy làm việc cho Châu Quân, được Châu Quân vô cùng tín nhiệm, nên thân phận địa vị cũng khác biệt, mọi người đều gọi Châu Quân là tổng giám đốc Châu, chỉ riêng Đuôi gọi là anh Quân.
Châu Quân mệt mỏi nằm trên giường, hơi nghiêng đầu ra hiệu, Đuôi liền tiến lại gần hạ đầu giường xuống.
“Tần Huân đích thân đưa người tới đây, chẳng lẽ tôi lại không bằng lòng gặp? Đều là người trong chốn thương trường với nhau, làm gì cũng cần phải nể mặt.” Đuôi cắm phích nước rót vào chiếc cốc ở đầu giường của Châu Quân: “Vậy thì phải nể mặt cô gái đó thật.” “Nghe bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469791/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.