Nhưng nói xong, có lẽ Bùi Lục cảm thấy có điều gì không ổn lắm, bèn giải thích: “Cô đừng hiểu lầm, ý tôi không phải là chuyện cô kết bạn hay gì đó...” “Thế anh mời tôi ăn cơm đi.” Thang Đồ chẳng những không giận, mà còn cười nói.
Bùi Lục ngẩn người: “Tối nay ư?” “Tối nay.” Thang Đồ nghiêng đầu nhìn anh ta: “Chẳng lẽ đội trường Bùi có hẹn với người đẹp nào khác?” Bùi Lục cười đáp: “Người đẹp nào không muốn sống nữa mà hẹn tôi vậy?” Thang Đồ cắn môi cười, thầm nghĩ, chính là tôi đấy.
Khi khởi động xe, Bùi Lục liếc mắt ra ngoài, nhìn về phía bệnh viện, ánh mắt mang theo cảm xúc phức tạp.
Tới khi xe đã chạy trên đường chính, anh ta mới nói: “Căn cứ vào tình hình hiện tại của Mẫn Vi Vi, Sầm Từ bị nghi ngờ là chuyện bình thường.” Hai người họ đều không điều tra thêm được gì ở bệnh viện tâm thần.
Mẫn Vi Vi không quen thân với Bùi Lục, lại đang giận chuyện mình bị đưa vào bệnh viện tâm thần, nên Bùi Lục hỏi gì cô ta cũng không hợp tác.
Mặc dù có Thang Đổ là bác sĩ của câu lạc bộ Môn, nhưng Mẫn Vi Vi vẫn kiên quyết không hề lời, cô ta nói Sầm Từ là bác sĩ điều trị của mình, và một mực không tin tưởng những người khác.
Biết Châu Quân đã tỉnh, thái độ của Mẫn Vi Vi cũng rất hờ hững, cô ta nói với Bùi Lục là đúng lúc quá, các anh đi mà hỏi anh ta.
Hỏi Châu Quân, anh ta trả lời khác một trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469786/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.