Thang Đồ nghe thế cũng vô cùng ngạc nhiên: “Muốn tự sát?” Bùi Lục gật đầu: “Châu Quân nói như vậy.” Sầm Từ đột nhiên hỏi Bùi Lục: “Anh có tin không?” Bùi Lục cười nhạt, không nói tin hay không: “Hai người họ cãi nhau vì chuyện vặt vãnh không đáng nói, chỉ vì Châu Quần bận tiệc tùng xã giao nên về nhà hơi muộn.
Chính vì vậy, Châu Quân cho rằng, tâm trạng của Mân Vi Vi bỗng nhiên nhạy cảm và cực đoan hơn liên quan đến việc điều trị tâm lý tại câu lạc bộ Môn.” Thang Đồ nghe vậy thì cười mỉa.
“Ngoài ra, Châu Quân còn nói tình cảm của anh ta và Mẫn Vi Vi vô cùng sâu đậm, Mẫn Vi Vi rất yêu anh ta, chuyện lần này chỉ là tai nạn ngoài ý muốn, anh ta không muốn truy cứu trách nhiệm của ai hết, bao gồm cả Mẫn Vi Vi.” Sầm Từ gật đầu.
Có vẻ Châu Quân vốn sẽ nói thế “Nếu được thì tôi muốn gặp Châu Quân nói chuyện.” Bùi Lục thở dài, hạ thấp giọng xuống: “Không phải tôi không muốn cho cô gặp, mà tôi không có quyền làm vậy, Châu Quân không phải phạm nhân, không thể ép buộc anh ta, vả lại nạn nhân không truy cứu trách nhiệm, phía Mẫn Vi Vi lại không điều tra ra nguyên nhân, vụ án này sẽ mau chóng được quyết định hủy bỏ thôi.” Thang Đồ sốt ruột: “Cứ hủy bỏ thế ư? Vậy ai sẽ chịu trách nhiệm cho danh dự của Tiểu Từ nhà tôi? Trong vụ án này cô ấy gánh tội thay Mẫn ViVi đấy!” “Thang Đồ.” Sầm Từ ngắt lời cô ấy, rồi ngước mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-mot-canh-cua/3469785/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.